Chương 11: Mẫu đơn pháp lam.

Cuối tháng 12, việc thay đổi nhiệm kỳ đã ổn thỏa, các hiệp hội ngành nghề cũng bước vào một đợt sàng lọc mới.

Nhà họ Đàm quả thực đã rút người, nhưng nhờ sự phối hợp của Thẩm Tông Niên và Đàm Hựu Minh nên quá trình chuyển giao diễn ra suôn sẻ.

Ngóng được tin hay, truyền thông Hải Thị đã vội vàng biên soạn loạt bài giật tít: "Cây đa Bình Hải gác kiếm về vườn, không người kế vị, thế chân vạc ở Hải Thị lung lay…" song chưa kịp đăng tải thì Đàm Hựu Minh đã tung ra một bản báo cáo mới bịt miệng các phóng viên.

Bên kia đại dương, buổi ra mắt dự án Vịnh Bảo Lị của Minh Long đã thành công rực rỡ.

Hoàn Đồ và Bình Hải là hai nhà đầu tư lớn nhất của dự án Vịnh Bảo Lị.

Mặc dù Đàm Hựu Minh và Triệu Thanh Các lớn lên cùng nhau, nhưng cả Hải Thị đều biết Thái tử gia làm việc chẳng bao giờ cho tình cảm xen vào.

Miếng bánh này đâu dễ xẻ như người ngoài tưởng, nguồn vốn dự trữ vững vàng cùng khả năng chống chịu áp lực chỉ là điều kiện tối thiểu để lọt vào vòng xem xét. Ngay cả Thẩm Tông Niên lẫn Đàm Hựu Minh cũng phải vượt qua hàng loạt vòng thẩm định, đấu thầu và đàm phán khốc liệt mới trở thành những người được chọn trong hàng ngàn ứng viên.

Sau khi buổi ra mắt dự án Vịnh Bảo Lị ở nước ngoài chính thức khép lại, nhóm dự án sẽ tổ chức tiệc mừng công, hai nhà đầu tư chính là Thẩm Tông Niên và Đàm Hựu Minh cần có mặt để bày tỏ sự trân trọng trọn vẹn và đánh giá cao cho nhiệm vụ lần này.

Thẩm Tông Niên đang thu xếp hành lý cho cả hai, còn Đàm Hựu Minh ngồi lướt tin tức tài chính quốc tế, khuôn mặt phương Đông như bức tranh thủy mặc Giang Nam của Trần Vãn đã liên tục xuất hiện trên các tạp chí lớn suốt nửa tháng nay.

Anh cảm thán: "Trần Vãn đẹp quá đi mất." Anh gần như không thể nào kháng cự với cái đẹp.

Lướt thêm vài trang, anh lại tiếc nuối: "Triệu Thanh Các đúng là số hưởng." Mỹ nhân ngọc ngà, quyền lực phú quý, chẳng thiếu thứ gì.

Thẩm Tông Niên cầm cốc nước và máy tính đi ngang qua, khẽ đá vào chiếc vali hành lý đang chắn gần hết lối đi của anh: "Cậu có dọn dẹp không đây?"

Trang phục của Đàm Hựu Minh lúc nào cũng cầu kỳ, sành điệu đến mức dễ cảm lạnh.

Từ đồng hồ, cà vạt, măng sét, thanh giữ cổ áo, hoa cài áo, ghim cài cổ áo đến ghim cài áo cũng có hàng trăm chiếc, mọi thứ đều phải được sắp xếp theo gu phối đồ và thói quen cất giữ. Nếu không ưng món nào hay không hợp tâm trạng hôm ấy, anh sẽ thẳng tay lục vali của Thẩm Tông Niên.

Đàm Hựu Minh lập tức nhảy khỏi ghế cao, lao vào phối đồ.

Lề mề cho đến tối, cuối cùng vẫn là Thẩm Tông Niên thu xếp từng món một.Bữa tiệc tổ chức tại một trang viên.

Thẩm Tông Niên và Đàm Hựu Minh đã hạ cánh xuống Manchester từ đêm hôm trước.

Vừa rời hòn đảo ấm áp quanh năm đáp xuống vùng tuyết rơi dày đặc, Đàm Hựu Minh lạnh đến mức đầu óc gần như không tỉnh táo, hơi hối hận vì chỉ lo đẹp mà chọn chiếc áo khoác mỏng manh, chẳng đủ ấm này.

Vai rộng, dáng suông giúp anh trông phong lưu phóng khoáng, gặp phóng viên ở sân bay, Đàm Hựu Minh còn cười vẫy tay chào họ.

Con người Đàm Hựu Minh ấy à, khi vui thì mọi chuyện đều dễ nói, hứng lên còn có thể tặng thêm một cái hôn gió nữa.

Thẩm Tông Niên lạnh mặt tháo khăn quàng và găng tay của mình bọc anh lại kín mít, chỉ còn lộ ra đôi mắt đào hoa.

"Ôi trời, thế này thì tôi nhìn thấy gì nữa…"

Thẩm Tông Niên nhướng mắt lên, Đàm Hựu Minh lập tức im bặt.

Chiếc xe mui cao, vuông vức lăn bánh, để lại những vệt lún sâu trên tuyết, khi vào đến trang viên, không khí cuối cùng cũng ấm áp hẳn lên.

Đàm Hựu Minh lập tức lật lọng, tháo phắt khăn quàng và găng tay ném lại cho Thẩm Tông Niên, thoắt cái trở lại thành công tử quý tộc tung hoành giữa chốn danh lợi.

Đi đến đâu anh cũng gây chú ý: "A Vãn!"

Trần Vãn như một làn gió xuân ấm áp, bước đến đưa ly champagne cho anh: "Sớm thế, đi đường có thuận lợi không?" Thời tiết hôm qua không tốt lắm.

Đàm Hựu Minh nhận lấy ly champagne nhấp một ngụm, hất áo choàng sang một bên, chống hông, nhíu mày: "Không thuận lợi chút nào, chiếc ACJ của Thẩm Tông Niên xóc nảy muốn chết."

Anh than thở sinh động: "Tôi đang ngủ mà cứ ngỡ máy bay đang nhào lộn trong tầng đối lưu…"

Nhưng Thẩm Tông Niên vừa bước tới thì anh lập tức im bặt, Trần Vãn thầm thấy buồn cười.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!