Chương 33: Trong DNA của em có khắc gen tự mình đa tình à?

Sau kỳ nghỉ Tết Dương Lịch, kỳ nghỉ đông cũng sắp đến gần.

Sáng sớm, vừa ra khỏi cửa, Tần Chi đã thấy Lý Kinh Châu đang đợi thang máy.

Cô hỏi: "Sáng nay anh cũng có lớp à?"

Anh đáp: "Ừ."

Mắt cô sáng lên: "Tốt quá, em có thể đi nhờ xe được không?"

Lý Kinh Châu nói: "Em trả tiền xăng."

Tần Chi đương nhiên biết đây chỉ là lời nói đùa, cô bước tới ôm lấy cánh tay anh, hờn dỗi nũng nịu. Thế là anh lại dạy dỗ cô: "Đứng đàng hoàng đi." Cô mới chịu đứng thẳng người lên.

Đi đúng hướng về phía mặt trời mọc, nhưng trong xe Lý Kinh Châu lại đang phát bài hát "Đại Lộ Hoàng Hôn" của Lương Bác.

Cô bất chợt nhớ lại buổi trưa hôm trước. Khi đó, vì giận dỗi, cô ngồi lì trên nắp xe của anh, nhưng mặc kệ cô có làm gì đi nữa, anh vẫn không quan tâm, thản nhiên lái xe đi.

Lúc ấy cô nghĩ rằng sau này, nhất định cô sẽ làm cho anh phải nài nỉ cô lên xe.

Bây giờ cũng gần đạt đến điều đó rồi.

Cô biết rõ thực ra sáng nay Lý Kinh Châu không có lớp. Là một người theo đuổi tận tâm, cô đã thuộc lòng lịch học của anh từ lâu.

Trên đường đi cả hai ít nói, nhưng sự im lặng cũng là một cách để giao tiếp.

Những bài hát anh mở đều rất hay, nhưng tối qua cô thức đêm sửa ảnh nên giờ buồn ngủ đến mức không mở nổi mắt. Cuối cùng, cô cứ thế mà ngủ thiếp đi.

Lý Kinh Châu đánh thức cô dậy: "Em có ngủ cũng được, nhưng lên lớp điểm danh xong rồi hãy ngủ."

Tần Chi lờ mờ mở mắt, tựa vào cửa xe nhìn quanh mới nhận ra anh đã dừng xe ở hồ nhân tạo gần tòa giảng đường của cô.

Cô dụi mắt, nhưng nghĩ lại mình đã trang điểm, nên dừng lại: "Vậy em đi nhé." Cô mở cửa bước xuống, Lý Kinh Châu cũng bước xuống theo cô.

Cô hỏi: "Anh cũng xuống tiễn em sao?"

Lý Kinh Châu cười khẩy: "Ai tiễn em, anh cũng có lớp."

Tần Chi ngẩn người.

Nhưng rất nhanh cô nhận ra, anh vẫn đang diễn.

Cô không vạch trần, chỉ ngáp một cái: "Vậy trưa gặp nhé."

"Vẫn còn buồn ngủ à?"

"Ừm."

"Nếu còn buồn ngủ nữa thì anh sẽ quăng em xuống hồ đấy."

"Hả?"

"Để em "tỉnh hoa"."

Những bông hoa mới mua đều cần được ngâm nước khoảng bốn, năm tiếng để "tỉnh lại".

Anh đang ám chỉ cô là một bông hoa tươi.

Tần Chi phì cười: "Lời tỏ tình sến súa này dở tệ."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!