Chương 24: Ồ, nửa đêm rồi mà còn có người kiểm tra anh à

Sau khi lời mời kết bạn được chấp nhận, Tần Chi quay về phòng khóa cửa lại. 

Cô nằm sấp trên chiếc giường mềm mại, chân đá nhẹ và nhắn tin cho anh. Nhưng gửi liền mấy tin, nhưng anh không hồi đáp. 

Điều này càng khiến Tần Chi chắc chắn hơn, người bên kia chính là Lý Kinh Châu. 

Tần Chi gọi cho Hàn Mân. 

Vừa bắt máy đã nghe có người bên cạnh cô ấy. 

"Chị đang ở đâu?" 

"Chơi bowling." Hàn Mân vừa đáp lời Tần Chi, vừa nói: "Lùi ra một chút, nếu không sẽ đụng trúng." 

"Chơi với ai thế?" 

"Còn ai vào đây, Tống Dục, Sở Hoán…" Hàn Mân liệt kê một loạt tên, cuối cùng nói, "Còn có anh Kinh nữa." Chả trách không trả lời tin nhắn. 

Tần Chi bật loa ngoài, vừa nói chuyện vừa xem trang cá nhân của Lý Kinh Châu. 

Sau khi đã chuẩn bị đủ, cô mới hỏi: "Có phải chị đã cho Lý Kinh Châu số điện thoại của em không?" 

"Hả?" 

Hàn Mân hét to một tiếng, Tần Chi nghe thấy có người hỏi: "Em làm gì mà hét to thế?" Hàn Mân đáp: "Liên quan gì đến anh," rồi nói với Tần Chi: "Ôi trời, chả trách." 

Trang cá nhân của Lý Kinh Châu không có gì cả. 

Tần Chi thoát ra, lại hỏi: "Sao thế?" 

"Vừa nãy anh Kinh đột nhiên hỏi mượn điện thoại của chị, chị hỏi làm gì thì cậu ấy không nói, chỉ mượn xem vài giây rồi trả lại." 

Tần Chi nghe mà vô thức nín thở. 

"Chị còn tưởng cậu ấy nhìn ra chị đổi điện thoại mới, còn giải thích về mẫu máy cho cậu ấy." Hàn Mân thở dài, "Hóa ra chị đúng là đồ ngốc." 

Tần Chi cười nhẹ, hỏi: "Bây giờ anh ấy đang làm gì?" 

"Chị thấy cậu ấy ngồi trên ghế sofa xem điện thoại lâu lắm rồi, có phải đang nhắn với em không?" Hàn Mân đầy ẩn ý, "Có phải em sắp cưa đổ cậu ấy rồi không?" 

Tần Chi mím môi. 

Cúi đầu nhìn giao diện trò chuyện không có phản hồi, cô không thể cười nổi. 

Hàn Mân vẫn thì thầm cảm thán: "Mấy hôm trước gọi cậu ấy, cậu ấy còn không ra, hôm nay sao lại đột nhiên mời mọi người đi chơi bóng…" 

Tần Chi không vì mấy câu nói của Hàn Mân mà đắc ý, vội nói: "Em không nói chuyện với chị nữa." 

"Hứ, trọng sắc khinh bạn." Hàn Mân tưởng cô đang nhắn tin với Lý Kinh Châu. 

Tần Chi không giải thích, cô cúp máy, lật người nằm ngửa trên giường. 

Tóc cô theo động tác phủ lên mặt. 

Giờ đây cô cảm thấy toàn thân mình rối loạn. 

Anh chủ động xin số liên lạc của cô, nhưng lại không đoái hoài đến cô, đây là đang mắc bệnh gì, hay nổi cơn gió gì. 

Tần Chi nghĩ ngợi, cô không thể cứ ngồi chờ mà chịu trận. 

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!