Chương 20: Một cảnh tượng hỗn loạn

Thẻ SD của Tần Chi đã bị hỏng.

Trong tiết học nhiếp ảnh lần trước, giáo viên giao cho cả lớp một bài tập, yêu cầu chụp một loạt ảnh có câu chuyện, phải chân thực, liên tục và có tình tiết. Mặc dù trước đó giáo viên cũng từng yêu cầu nộp bài tập, nhưng những bài tập ấy chỉ là những bài luyện tập đơn giản, chỉ để kiểm tra xem kỹ thuật chụp có đúng hay không, hoàn toànkhông thể đánh giá được tác phẩm có tốt hay không.

Bài tập này là lần đầu tiên giáo viên thực sự nghiêm túc giao đề, thầy còn nói rõ rằng, tác phẩm xuất sắc sẽ được đăng lên Weibo và trang web của trường. Thực ra dù có phần thưởng hay không, Tần Chi vẫn sẽ cố chụp ảnh thật tốt.

Cô đã đặc biệt tìm Trì Tuyết làm mẫu, ngồi rình rập trên con đường suốt hai ngày liền, sử dụng một cảnh phố để chụp sáu bức ảnh, mỗi bức diễn tả quá trình từ khi cô gái tỏ tình đến khi chia tay rồi cuối cùng buông bỏ. Trong đó, có một bức cô muốn tạo hiệu ứng mưa, còn mua hẳn một máy phun thuốc trừ sâu, đổ đầy nước vào rồi nhờ Trình Hạo trèo lên cây giúp cô "tạo mưa nhân tạo".

Sau bao nhiêu công sức bỏ ra, kết quả lại hỏng vào thời khắc quan trọng.

Tần Chi đã sao lưu trong máy tính ở nhà, khi cô đang chọn ảnh thì đúng lúc nghe tin Lý Kinh Châu đang chơi bóng ở trường, nên sau khi sao chép xong, cô chưa kịp chuyển ảnh vào điện thoại mà vội vã thay áo hoodie của Lý Kinh Châu rồi chạy ngay đến trường.

Sớm biết vậy, cô đã chuyển xong rồi mới đi.

Dù sao cũng chỉ mất ba đến năm phút.

… Không nghĩ nữa.

Dù có hơi buồn nhưng cũng không phải là chuyện lớn. Thầy giáo cũng không truy cứu, chỉ bảo lần sau nộp lại là được.

Lớp học tiếp tục, thầy chiếu bài tập của một bạn khác lên máy chiếu.

Ngay khoảnh khắc giáo viên mở đĩa, trong đầu Tần Chi như vang lên một tiếng "ong".

"Đây là bài tập của bạn học Doanh Tình. Mọi người xem, bộ ảnh này chụp thế nào?"

Cả lớp đồng thanh trả lời: "Tốt ạ."

"Đúng không? Ảnh đẹp chỉ cần nhìn qua là có thể nhận ra ngay, không cần phân tích kỹ thuật." Giáo viên rất hài lòng, "Mọi người hãy vỗ tay khen ngợi bạn học Doanh Tình nào."

"……"

Cả lớp vang lên một tràng pháo tay đều đặn.

Mỗi tiếng vỗ như một cái tát, mạnh mẽ và chính xác tát thẳng vào mặt Tần Chi.

Ảnh của Doanh Tình từ chủ đề đến hình ảnh, thậm chí cả cách sử dụng ánh sáng, đều giống hệt với những gì Tần Chi đã chụp, hoàn toàn là một bản sao một

-một.

Rõ ràng thẻ SD không phải tự nhiên mà hỏng.

Tần Chi nhìn về phía Doanh Tình.

Cô gái ngồi ngay phía trước bên trái của Tần Chi, khi được khen ngợi thì cúi đầu cười ngượng ngùng, trông rất ngây thơ. Nhưng Tần Chi không thể tin cô ấy được. Dưới lớp vỏ bọc ấy là người hay là quỷ, không ai có thể phân biệt rõ.

Khi cô đang chăm chú nhìn chằm chằm vào Doanh Tình, Vương Chi Nam ngồi bên cạnh bỗng nhiên quay lại, nhếch mày cười với cô.

Tần Chi lạnh sống lưng.

Ngay lập tức cô hiểu ra phần nào chuyện đã xảy ra.

Đây là một lời cảnh báo rõ ràng.

Cô không nhớ rõ mình đã chịu đựng buổi học ấy như thế nào cho đến khi kết thúc.

Sau khi tan học, Tần Chi vẫn chưa rời khỏi chỗ ngồi.

Vương Chi Nam cũng không.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!