Chương 201: Lảm Nhảm

Phòng thí nghiệm của bác sĩ La. Sau chuyện của Quý Dữu, hiệu trưởng Hồng, Mục Kiếm Linh, bác sĩ La cũng không lập tức giải tán. Trên khuôn mặt cứng cỏi của hiệu trưởng Hồng lộ ra vẻ suy nghĩ sâu xa:

"Sinh viên năm hai năm ba được phê chuẩn ra ngoài làm nhiệm vụ sắp về rồi."

Hửm? Biểu cảm này của Lão Giang chắc chắn không thể gọi là vui vẻ được, Mục Kiếm Linh nhíu mày: Có vấn đề?Trên khuôn mặt của bác sĩ La cũng hiện ra nét ưu sầu:

"Những sinh viên này thế nào rồi?"Hiệu trưởng Hồng mím chặt môi, một lúc sau mới trả lời: Có thương vong.

Lời vừa nói ra, Mục Kiếm Linh và bác sĩ La đều im lặng. Một lúc sau, hiệu trưởng Hồng nói tiếp:

"Là chúng ta dạy chưa tốt, sinh viên vẫn quá đơn thuần, ngây thơ và tự tin mù quáng! Đám nhãi con vẫn luôn được bảo vệ tốt ở tháp ngà voi không trải qua mưa gió, không trải qua giết chóc nên rốt cục vẫn là quá non nớt."

Tình huống cụ thể là có mấy sinh viên chủ quan lỡ rước lấy một con tinh thú 5 giai nhưng tự cho là bản thân có thể xử lý nên không kịp thời tìm kiếm cứu viện và chạy trốn, chờ sau khi giảng viên dẫn đội phát hiện đã có hai sinh viên thương vong.

Hơn nữa hai sinh viên này lại là sinh viên đứng đầu, gần như sẽ không xuất hiện hy sinh ở khu vực hậu cần, ấy vậy mà lại tử vong xuống ngoài ý muốn, thật sự khiến lòng người vô cùng đau đớn.

Bác sĩ La mím môi rồi thở dài:

"Việc ngoài ý muốn không ai có thể không chế……"Ánh mắt Mục Kiếm Linh lạnh lùng:

"Tình huống gần đây của tinh hệ thứ sáu bên này càng ngày càng nghiêm trọng, chúng ta ở trong trung tâm lốc xoáy nên không thể tránh việc bị lan đến, phương thức dạy học trước kia cần thiết phải thay đổi."

Hiệu trưởng Hồng vỗ bàn và nói:

"Tôi cũng cho là như thế. Vậy nên --- Theo tôi đến năm hai mới phái bọn chúng đi ra ngoài là quá muộn, về sau cứ là sinh viên của tôi thì từ năm nhất đã bắt đầu phải tiếp xúc với hệ thống nhiệm vụ."Bác sĩ La kinh ngạc nhíu lại mày:

"Nhanh quá! Bọn nhỏ chỉ mỗi nhất nghệ tinh, ngay cả năng lực tự bảo vệ mình cũng không có! Chúng ta không thể làm bọn nhỏ rơi vào nguy hiểm được."***Nhất nghệ tinh: Trong câu

"nhất nghệ tinh, nhất thân vinh".

Ý của câu này là khi bạn có một nghề mà đã đạt đến trình độ tinh thông thì sẽ đạt được những thành công và vinh quang.

Tiên Nghịch Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp, Huyền Huyễn Vưu Vật

- Nhi Hỉ Ngôn Tình, Sủng Nàng Dâu Cực Phẩm Ngôn Tình, Sủng Ngoài ra câu tục ngữ này còn có ý khuyên cho mỗi người chúng ta nên tự tìm cho mình một hướng đi, theo một lĩnh vực, ngành nghề nhất định nhưng hãy thật thành thạo nghề hay lĩnh vực đó.

Ý nghĩa của nó cũng rất giống với câu tục ngữ

"một nghề cho chín còn hơn chín nghề" này của nước ta.

Câu tục ngữ này đã được sử dụng ở nước ta từ lâu nhưng lại không phổ biến nên có khá nhiều bạn trẻ bây giờ chưa hoặc ít nghe nói đến câu này vì thế mình có chú thích cho những bạn nào chưa biết đến câu tục ngữ này nha.

Mục Kiếm Linh vừa nghe thấy thế thì không tán đồng:

"Vẫn luôn bảo vệ bọn nhỏ ở trong lồng thì chẳng lẽ có thể nhanh trưởng thành được sao?"Bác sĩ La sốt ruột:

"Nhưng cũng không thể lấy tính mạng của bọn nhỏ ra đùa giỡn được."Mỗi một đứa trong đám nhóc này đều quý báu.

Mỗi một tương lai trong đám nhóc này đều là trụ cột của nhân loại. Sao có thể lấy tính mạng bọn nhỏ coi như trò đùa được đây? Tóm lại, bác sĩ La không tán đồng một chút nào.

Hiệu trưởng Hồng đưa ra quyết định:

"Trước tuyển chọn một nhóm ưu tú tham gia công tác tạp vụ ở hậu phương đi, không lên được mặt trận giết địch thì làm công tác hậu cần, chỉ cần đầu óc không có vấn đề, lại đều là người có đủ chân đủ tay thì chẳng lẽ bọn chúng không làm được?"

Bác sĩ La lưỡng lự. Mục Kiếm Linh nói: Có thể.Hiệu trưởng Hồng cúi đầu trầm tư rồi nói:

"Kiếm Linh, nhóm sinh viên được phê duyệt ra ngoài cô tự mình dẫn đội đi."Mục Kiếm Linh gật đầu, giọng điệu đầy kinh nghiệm:

"Giao cho người khác tôi cũng không yên tâm."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!