Đề tài từ thức ăn ngon đến việc thay đổi ảnh hưởng tới dáng người, cuối cùng lại chuyển đến người ở nước ngoài đối với đồ ăn Trung Quốc có bao nhiêu lực hấp dẫn.
"Tôi ở ngoài đi học ở trường còn kiêm chức đi làm thêm, có nấu nồi lẩu, biết không ít bằng hữu, hiện tại chúng tôi còn thường thường liên lạc,. Ninh Tây vẻ mặt bất đắc dĩ"Những người bạn này, vài vị đã trở thành người thành công, nhưng mỗi lần cùng tôi liên lạc, đều không quên cùng tôi nhắc lại nồi lẩu, có thể thấy được đồ ăn Trung Quốc chúng ta có bao nhiêu mị lực.Vậy cô có thể mời bọn họ đến nước ta du lịch, bảo đảm bọn họ ăn đến mức đi không nổi.
"Triệu Minh phóng khoáng đập bàn."Trung Quốc chúng ta cái gì cũng có thể tạm được, đồ ăn thì không thể tạm được.Tốt,
"Ninh Tây cười híp mắt nói."Lúc ấy nhơnhờ anh Triệu làm ông chủ.Đúng đúng đúng, anh Triệu làm ông chủ.
"Khách quý cũng cùng nhau đi theo ồn ào, đem không khí của hội trường ầm ĩ náo nhiệt, cuối cùng chương trình sắp kết thúc, mọi người lại có loại cảm giác tán gẫu không đủ."Đề tài vô hạn, thời gian có hạn, chương trình rất nhanh muốn kết thúc
"Triệu Minh nhìn ống kính lộ ra vẻ mặt không vui."Dựa theo lệ cũ, chúng ta hôm nay hay là dành cho khách quý một phút thời gian, nếu không như thế nào được xưng tụng là khách quý đặc biệt, có đúng không?
"Ống kính chuyển đến trên người Ninh Tây, Ninh Tây vẻ mặt cái gì tôi cũng nghe được:"Tôi cũng biết là đưa hồng bao để lấy vị trí khách quý đặc biệt trong chương trình là không có địa vị, nhưng không nghĩ tới không có địa vị tới mức này.
"Cô làm ra vẻ mặt ủy khuất, hướng về ống kính lớn đặc tả nghiêng đầu."Hy vọng mọi người ủng hộ chương trình nhiều hơn, điểm chấm người xem tăng cao, vậy tôi lần sau lại đến làm khách quý đặc biệt, cũng không cần đưa hồng bao cho anh Triệu.Uy, không phải là nói không đề cập tới hồng bao nữa sao, nói sau sẽ bị đạo diễn cắt tiền lương,
"Triệu Minh vươn tay làm bộ ngăn cản ống kính."Hôm nay khách quý dành thời gian đến đây, phía dưới mọi người cùng nhau nói một câu tổng kết.
"Chờ khách quý sau khi nói xong, Triệu Minh mới đối diện ống kính nói:"Cảm ơn mọi người chương trình kì này, cũng hết sức cảm ơnNinh Tây có thể đến làm khách quý đặc biệt kì này, cám ơn.Cám ơn anh Triệu, cảm các vị khách quý chiếu cố.
"Ninh Tây khẽ khom người chào, sau đó hướng về ống kính phất tay tạm biệt."Các vị người xem bằng hữu tạm biệt.Ninh Tây, lần sau rảnh đến làm khách quý chương trình lần nữa.Anh Triệu không chê, thường xuyên đến cũng không thành vấn đề.
"Ninh Tây cười đáp ứng."Vậy cũng không được, mọi người hôm nay phản ứng tốt như vậy, cô làm khách quý, người xem đâu còn chú ý tới tôi.
"Triệu Minh liên tục khoát tay."Ngẫu nhiên đến là tốt rồi, đừng thường xuyên đến, thường đến tôi khẳng định sẽ bị ghét bỏ."
Các khách quý gặp Ninh Tây cùng Triệu Minh cũng tán gẫu vài câu, có vài khách quý biết Ninh Tây laf diễn viên mới được chú ý, xin cùng cô chụp ảnh chung.
Đám bạn trên mạng xem ( trò chuyện vui vẻ) thấy nhiều khách quý đăng hình cùng Ninh Tây chụp ảnh chung, vì vậy đều đoán được kỳ này khách quý đặc biệt là Ninh Tây.
Có người hiếu kỳ đề tài kì này là gì, còn có bạn bè trên mạng đem khách quý xóa đi, đổi thành mặt mình làm bộ cùng nữ thần chụp ảnh chung, còn có người cắt lấy hình riêng của Ninh Tây ảnh, lưu lại trong máy tính.
Đương nhiên, cũng có một số người nói xấu Ninh Tây, nói Ninh Tây bình hoa như vậy, tham gia chương trình đối thoại mang tính hài hước giải trí, khẳng định là sẽ rất nhàm chán.
Loại nói xấu này người nghệ sĩ nào cũng có, nhóm người hâm mộ cũng lười phải cùng loại này cãi cọ.
Trương Thanh Vân đi vào trong nhà Ninh Tây, thấy cô đầu tóc tán loạn, không chút phấn son, trên người còn mặc bộ quần áo ngủ rộng thùng thình, vội vã đóng cửa lại, bất đắc dĩ nói:
"Có nên gọi những người hâm mộ xưng em là nữ thần đến xem một chút bộ dáng này của em."
"Em đây là cho phép bản thân tự do, giảm bớt tâm hồn áp lực, anh là đàn ông cổ hủ không hiểu được,"
Ninh Tây ngáp một cái, đưa cái ly sạch cho Trương Thanh Vân rót nước.
"Không phải nói cho em vài ngày nghỉ sao, tại sao anh lại đến đây?"
"Anh chỗ này có vài cái kịch bản, em cầm đi xem một cái,"
Trương Thanh Vân lại bổ sung một câu.
"Lần này tất cả đều là nữ chính hoặc là nữ số hai, em xem một chút có cảm thấy hứng thú không?."
Ngô.
Ninh Tây gật đầu, kéo rèm cửa sổ, phía ngoài ánh mặt trời chiếu vào, lập tức cả căn phòng đều sáng lên.
Trương Thanh Vân nhìn căn phòng, cây cảnh không ít, nhưng lại cảm thấy trong phòng thiếu hụt một tia hoạt khí. Nghiêng đầu mắt nhìn Ninh Tây đang cúi đầu uống nước
"Anh lần này đến, còn có chuyện muốn cùng em nói một chút."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!