Chương 50: (Vô Đề)

Câu nói của Lăng Sấm không khỏi khiến Điền Miêu Miêu bật cười:

"Không phải chứ, tôi có tiền hay không mà anh còn rõ hơn cả tôi nữa à?"

Lăng Sấm nhướng mày, nhìn cô, nói:

"Còn nhớ trước đó tôi đã nói sẽ tặng em một món quỹ không?"

Điền Miêu Miêu sững sờ, không ngờ anh vẫn nhớ chuyện này:

"Đừng nói là anh nghiêm túc đấy nhé?"

"Em nghĩ là tôi nói đùa với em sao?" Lăng Sấm lấy điện thoại của mình ra, rồi ấn ấn bên trên vài cái:

"Quỹ đã mua rồi, nhưng chưa nói với em, khoảng thời gian này thao tác cũng kiếm được một ít."

Điền Miêu Miêu nhìn vào điện thoại mà anh đưa qua, có chút khó tưởng tượng:

"Mua quỹ thực sự có thể kiếm tiền sao?"

Hơn nữa chỗ này cũng không phải là một ít mà!

Nhưng nghĩ đến trước đây Lăng Sấm – người

"mỗi phút có hàng trăm triệu qua tay", thì Điền Miêu Miêu lại nuốt câu nói đó xuống, có thể đối với anh mà nói thì đây thực sự chỉ là một ít.

"Nếu em muốn thuê hai gian hàng, thì cũng không cần lo lắng đến vấn đề tiền bạc." Tuy nhiên, hiện tại nói đến việc này vẫn còn quá sớm, bên khai thác phát triển chợ đêm cổng Bắc vẫn chưa được quyết định chính thức.

Điền Miêu Miêu lại nghĩ đến điều khác:

"Cứ cho là mua quỹ kiếm ra tiền, nhưng cũng là tiền của anh mà."

Lăng Sấm đáp:

"Món quỹ này mua là vì em, đã nói rồi mà lời thì tính cho em mà lỗ thì tính cho tôi. Bây giờ lời rồi, nên đương nhiên là tiền của em."

Điền Miêu Miêu: …

Nếu không phải cô và Lăng Sấm quen nhau đã lâu, thì chắc chắn cô sẽ cho rằng đây là hình thức lừa đảo mới.

Cô mấp máy miệng muốn nói gì đó, nhưng trước quấy của Lăng Sấm lại có khách đến, Điền Miêu Miêu thấy thực khách đông lên, thì không làm phiền anh nữa, bèn về quầy đồ nướng của mình trước.

Vì tối nay lại có ông chủ đến chợ đêm, khó tránh khỏi trong nhóm bàn luận về vấn đề này, Điền Miêu Miêu thấy mọi người nhận xét về ông chủ Phùng tốt hơn hai người lần trước, nhưng cô lại cảm thấy ông chủ Phùng này chẳng phải người tốt.

Sau khi thu dọn quầy hàng về, Điền Miêu Miêu tắm táp rồi nằm lên giường chuẩn bị nghịch điện thoại một lúc. Trong nhóm chợ đêm đã có mấy trăm tin nhắn chưa đọc, Điền Miêu Miêu ấn lên trên cùng, xem xem bọn họ nói đến chuyện gì, quả nhiên chủ đề vẫn xoay quanh ông chủ Phùng hôm nay đến.

Vì anh ta đưa danh thiếp cho Lăng Sấm, nên anh đã tra ra không ít tin tức về đối phương, bao gồm cả tin khi đó anh ta ngoại tình, thuyên chuyển tài sản trong hôn nhân.

Tôn Húc Xuyên:

"Đây đúng là tên đàn ông cặn bã người thật việc thật luôn này, dựa vào tiền của nhà vợ để làm ăn, quay đi ngoảnh lại cái đã có con với bồ nhí lại còn thuyên chuyển tài sản nữa."

Chúc Tinh:

"Tôi vừa mới đọc xong hết lịch sử trò chuyện, nửa đêm nửa hôm hóng hớt nguyên một đống chuyện của tên cặn bã, tôi sẽ không thể tiêu hóa nổi *cười mỉm*. Quả nhiên đàn ông, người nào người nấy đều có cái đểu riêng của mình." *Cười mỉm*

Điền Đậu Đậu:

"Không phải người đàn ông nào cũng vậy nha, tôi chắc chắn sẽ không làm ra loại chuyện như vậy."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!