Khi còn nhỏ, Điền Miêu Miêu một lòng muốn làm đặc công không tình cảm, vì thế các bạn học trong lớp đều yêu thầm lớp trưởng, hoặc đại diện thể thao, thì cô lại chuyên tâm theo Sư phụ Giang học võ.
Sau đó, lớn lên thêm một chút, biết rằng chẳng thể làm đặc công, nhưng đồng thời cũng có áp lực khi học lên cao. Thời điểm đó, cô chỉ một dạ muốn thi đậu vào trường đại học mà mình yêu thích, nên chỉ liếc nhìn các bạn nam bên cạnh một cái cô cũng cảm thấy lãng phí thời gian.
Tiếp nữa, cô thuận lợi thi được vào đại học, cuối cùng bắt đầu đắm chìm vào game, tóm lại, tất cả những giai đoạn có thể khiến cô sản sinh ra rung động, thì cô đều né tránh một cách hoàn hảo.
Không ngờ, hiện tại đã ở tuổi này rồi, khi đến chợ đêm cổng Bắc bán đồ nướng, lại rơi vào tay một người bán cơm chiên. Cô cảm thấy việc này chẳng thể trách mình, chủ yếu là do Lăng Sấm quá đẹp trai.
Vì để bản thân bớt đắm chìm trong các xúc yêu đường, cô đã chuẩn bị đăng nhập vào game chưa chơi trong một thời gian dài.
Sau khi bắt đầu làm việc, rõ ràng là thời gian chơi game của cô giảm đi đáng kể, khi đến chợ đêm cổng Bắc bày quầy bán hàng, thì ngày nào cũng mệt đến mức đặt lưng là ngủ, hoàn toàn không còn năng lượng đâu mà chơi.
Nào ngờ, vừa mới cầm điện thoại lên thì nhận được tin nhắn của Tần Ngạn:
"Bà chủ Điền, nghe nói hôm nay Đinh Dao đến chợ đêm tìm ông chủ Lăng phải không?"
Điền Miêu Miêu nhìn thời gian, lúc này đã mười hai rưỡi rồi, vậy mà Luật sư Tần vẫn đang lướt mạng sao:
"Luật sư Tần, muộn thế này rồi mà anh vẫn đang tăng ca à?"
Tần Ngạn: …
Rõ ràng là anh ta tìm đến để buôn chuyện, vậy mà lại bị người ta đâm một nhát xuyên tim!
Tần Ngạn:
"Chẳng phải cô cũng vẫn chưa ngủ đây sao, như nhau mà, như nhau mà."
Tần Ngạn:
"Quay về chủ đề chính, tôi thấy trong nhóm các bạn của trường nói đến chuyện của Đinh Dao và Lăng Sấm. Cô không biết phải không, Đinh Dao là hoa khôi khoa chúng tôi, thời đại học còn bị đồn cô ta và Lăng Sấm là một cặp đó."
Điền Miêu Miêu:
"… Luật sư Tần, anh giỏi buôn chuyện ghê ha!"
Tần Ngạn: …
Điền Miêu Miêu:
"Chuyện giữa cô ta và Lăng Sấm, chẳng phải anh hỏi thẳng Lăng Sấm sẽ nhanh hơn sao?"
Tận Ngạn:
"… Là vì hỏi gì Lăng Sấm cũng không chịu nói, nên tôi mới hỏi cô đó, nhân tiện kể luôn cho cô nghe về việc Lăng Sấm và Đinh Dao bị đồn là một cặp."
Điền Miêu Miêu:
"Á, nếu anh ấy đã không muốn nói, thì tôi cũng không tiện nói nhiều làm gì."
Tần Ngạn: …
Nếu tất cả mọi người trên thế giới đều giác ngộ cao giống như bà chủ Điền, vậy thì trên đời này sẽ mất đi niềm vui thích của việc buôn chuyện.
Điền Miêu Miêu:
"Không còn sớm nữa rồi, tôi ngủ đây, Luật sư Tần, anh tiếp tục tăng ca đi nha."
Tần Ngạn: *Mỉm cười*
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!