Nhìn dáng vẻ thiếu niên mộng mơ của Điền Đậu Đậu, Điền Miêu Miêu kìm không được, hỏi cậu ấy:
"Em kể xem cô gái đó bao nhiêu tuổi, làm nghề gì?"
Điền Đậu Đậu nói:
"Nhỏ hơn em một tuổi, mới tốt nghiệp đại học năm ngoái, nghe nói đang làm việc tại một doanh nghiệp nhà nước."
Điền Miêu Miêu trầm mặc một lúc, rồi lên tiếng:
"Vậy tại sao người ta lại thích em?"
… Điền Đậu Đậu hơi nghẹn:
"Em thì làm sao? Tại sao lại không thể thích em?"
"Em xuất thân từ nông thôn, học lực Cao đẳng, cứ cho là con gái nhà người ta không bận tâm, thì em cũng chẳng thể qua nổi ải của ba mẹ cô ấy."
"… Chẳng phải chị cũng xuất thân nông thôn sao? Bên cạnh đó, hiện tại nông thôn yên bình phát triển rất tốt, khách đến du lịch ngày một đông, sau này còn có cả một chương trình tạp kỹ về tình yêu tới chỗ chúng ta để ghi hình kìa!"
Đây là lần đầu tiên Điền Miêu Miêu nghe thấy điều này, bèn có chút tò mò hỏi cậu ấy:
"Chương trình tạp kỹ tình yêu? Thật không?"
"Thật chứ sao! Lãnh đạo của đài truyền hình đã đến thôn chúng ta khảo sát, hợp đồng cũng ký rồi!" Điền Đậu Đậu nói như thể đài truyền hình ký hợp đồng với mình không bằng, cậu vô cùng tự hào:
"Đợi sau khi chương trình phát sóng, thì chắc chắn sẽ có càng nhiều khách du lịch đến chỗ chúng ta, bây giờ trong thôn đã có kế hoạch xây thêm vài căn homestay nữa kìa!"
"Ồ… Nói vậy thì đúng là phát triển rất tốt, thế nên em ở lại đó sẽ có nhiều hứa hẹn hơn nhiều so với đến thành phố A chứ."
…
Hai chị em đang thảo luận đến đây, thì mẹ Điền Miêu Miêu gọi tới, Điền Miêu Miêu liếc nhìn Điền Đậu Đậu một cái, sau đó nhấc máy:
"Mẹ, Điền Đậu Đậu không gây rắc rối gì ở nhà chứ ạ?"
Mẹ Điền nghe cô hỏi vậy, biết chắc Điền Đậu Đậu đã đến nơi rồi:
"Cái này thì không, chỉ nói muốn theo đuổi tình yêu, mẹ và ba con ngăn không được."
"… Vậy em ấy đi thế này, nhà trọ có làm hết việc không?"
"Con yên tâm, đã tuyển người rồi, hôm nay con không đi làm à?"
"… Vâng, con nghỉ luân phiên." Điền Miêu Miêu không dám nói việc mình thất nghiệp cho mẹ. Mẹ Điền cũng chẳng nghi ngờ gì, bèn nói tiếp:
"Đậu Đậu nói muốn ở chỗ con, nếu con chê nó phiền thì bảo thằng bé tự ra ngoài tìm chỗ ở, không cần lo lắng cho mẹ và ba con đâu. Dù sao thì"trái đắng
"tình yêu này cũng là do thằng bé tự muốn nếm."
"… Điền Miêu Miêu nhìn về phía Điền Đậu Đậu, dáng người cao lớn, trông có vẻ rất khỏe mạnh, hai năm nay phụ ba việc trong nhà bếp nên chắc chắn học được không ít tay nghề, quả thực là một lao động cực tốt:"Không cần đâu ạ, con là chị ruột của em nó, sao có thể đối xử với em nó như vậy được.
"Điền Đậu Đậu đứng bên cạnh đột nhiên lạnh sống lưng, chị gái nói như vậy thì chắc chắn cậu ấy sẽ gặp khó khăn."Thôi được rồi, tự con quyết định đi.
"Mẹ Điền ở đầu dây bên kia, nói:"Mẹ mới gửi cho con một thùng cam với một thùng vải, trái cây mới hái trong thôn, chắc hôm nay sẽ giao đến, con để ý nhận nhé.Được ạ, cảm ơn mẹ!
"Điền Miêu Miêu nói chuyện điện thoại với mẹ Điền xong, thì nhìn Điền Đậu Đậu nở nụ cười. Điền Đậu Đậu suýt chút nữa phải quỳ xuống:"Chị, chị đừng như vậy, em sợ.
"Điền Miêu Miêu vỗ vỗ lên cánh tay cậu ấy, cảm nhận được cơ bắp dưới lớp vải, bèn hài lòng gật đầu:"Nhóc con rắn chắc quá nhỉ, báo với em một tin tốt, chị đã kiếm được việc làm cho em rồi.Thật không!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!