Điền Miêu Miêu nhìn thấy một khách hàng quen đang xách cơm chiên, đứng ăn bên cạnh xe đồ ăn của Lăng Sấm, bèn muốn gọi cô ta đến ngồi ở chỗ trống bên quầy của mình.
Nào ngờ, vừa mới đi tới, thì đối phương lại khó kìm nén kích động, nhìn cô:
"Bà chủ Điền, cô đến thật đúng lúc, bên phía ông chủ Lăng lại có chuyện để hóng rồi."
Điền Miêu Miêu: …
Hóa ra dáng vẻ thích thú vừa rồi của cô ta không phải vì ăn cơm chiên, mà là vì hóng chuyện. Cô nhân tiện nhìn về phía Lăng Sấm, liếc thấy cô gái đang đứng trước xe đồ ăn của anh.
"Hình như cô gái xinh đẹp kia là bạn đại học của anh Sấm, vừa rồi nghe cô ta nói muốn bảo anh Sấm đến công ty của bọn họ."
Lần trước, Điền Miêu Miêu đã chứng kiến đại diện của công ty giải trí chạy đến đây để đào Lăng Sấm, nên lúc này trông thấy cảnh trước mặt, cũng không cảm thấy có gì đáng kinh ngạc.
"Tuy nhiên anh Sấm đã từ chối rồi."
Tại sao?
Điền Miêu Miêu vừa nói ra câu này, đồng thời Đinh Dao cũng hỏi câu hỏi tương tự.
"Bởi vì không có hứng thú." Lăng Sấm nói xong, lại tiếp tục chiên cơm cho khách hàng tiếp theo. Đinh Dao nhíu mày nhìn anh, nói:
"Em cũng nghe được một số chuyện của anh ở nước ngoài, nhưng hiện tại bọn họ đã khó có thể bảo toàn được bản thân rồi, đúng lúc anh có thể tận dụng cơ hội này để quay lại."
"Chẳng liên quan gì tới người khác, chỉ là tôi không muốn đến công ty của cô mà thôi."
"Tại sao? Công ty của em cũng có xếp hạng trong ngành, anh có yêu cầu gì về tiền lương đều có thể thảo luận."
Lăng Sầm ngước mắt nhìn cô ta một cái:
"Hiện tại cô đang làm ở bộ phận Nhân sự của công ty à?"
"… Không phải, tuy nhiên sếp của bọn em rất quan tâm tới anh." Đinh Dao nói:
"Với năng lực của anh, mà đi bán cơm chiên ở đây đúng là quá lãng phí nhân tài."
Khách hàng đứng chờ cơm chiên nghe đến đây, bèn không kìm được, nói một câu:
"Với năng lực của ông chủ Lăng, rời khỏi thế giới cơm chiên cũng thực là một tổn thất đối với ngành."
Đinh Dao: …
Lăng Sấm khẽ mỉm cười, nói với Đinh Dao:
"Tôi nhận ý tốt của cô, nhưng trước mắt tôi không có dự định rời khỏi chợ đêm cổng Bắc."
Cô gái bên cạnh Điền Miêu Miêu nghe anh nói vậy, cuối cùng cũng thời phào nhẹ nhõm:
"Nếu ông chủ Lăng không bán cơm chiên nữa, thì tôi sẽ chẳng biết nên ăn gì vào mỗi tối mất."
Điền Miêu Miêu: …
Ngày nào cũng ăn cơm chiên là không tốt, vẫn nên đổi món thì hơn.
Trước giờ, Đinh Dao chưa từng ngờ rằng Lăng Sấm lại sẵn sàng ở lại đây bán cơm chiên, theo cô ta, thì là do anh bị ép đến mức không còn lựa chọn nên mới đến đây bày quầy bán hàng.
Thực ra, trước đây cô ta cũng đã nhìn thấy video của Lăng Sấm trên mạng, hơn nữa còn không phải chỉ một lần, tuy nhiên những video đó sau này đều đã bị xóa khỏi nền tảng.
Lúc ấy, cô ta không dám đến tìm Lăng Sấm, lo lắng rằng anh sẽ không muốn gặp lại bạn cũ, nhưng đến cả Tề Huy cũng mò đến tận nơi để chế giễu anh rồi, thì cô ta không muốn tiếp tục nhìn anh bán hàng ở đây nữa.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!