Điện thoại đổ mấy hồi chuông đã có người bắt máy, giọng nói quen thuộc của Đoạn Bác Siêu truyền đến:
"Anh, anh gọi cho em rồi này. Từ sau khi về nước, anh chẳng thèm liên lạc với em, em sợ anh chê em phiền nên không dám gọi cho anh."
"Đúng là có hơi phiền thật."
Lăng Sấm lên tiếng ngắt lời anh ta.
Đoạn Bác Siêu: …
Chẳng phải cuộc điện thoại này là anh chủ động gọi cho em sao?
Anh ta cầm điện thoại đến một nơi yên tĩnh, cố gắng cong khóe miệng với ý đồ khiến giọng nói của mình mang theo tiếng cười:
"Vậy anh gọi cho em có việc gì thế?"
Lăng Sấm đột ngột gọi cho anh ta, chắc chắn không phải cùng anh ta ôn lại chuyện cũ.
Lăng Sấm:
"Cậu có biết Tập đoàn Hoành Thái không?"
Đoạn Bác Siêu hơi sửng sốt, nói:
"Sao lại không biết cơ chứ? Từ khi lên sàn niêm yết thì giá cổ phiếu liên tục tăng, cao đến mức có chút bất hợp lý."
Lăng Sấm nghe anh ta nói vậy, thì biết bọn họ đã nhắm vào Tập đoàn Hoành Thái rồi:
"Có phải mấy cậu định bán khống Hoành Thái không?"
Đoạn Bác Siêu nhất thời khựng lại, không đáp mà hỏi:
"Anh, sao đột nhiên anh lại hỏi về Hoành Thái vậy? Không phải là anh đang làm việc tại Hoành Thái đó chứ?"
Tất nhiên là không!
Lăng Sấm nói:
"Bây giờ tôi đang bán cơm chiên ở chợ đêm cổng Bắc."
Đoạn Bác Siêu: …
Điều này nghe còn có vẻ thái quá hơn là làm việc tại Tập đoàn Hoành Thái.
"Anh đang đùa với em phải không?"
"Tôi chẳng có hứng thú với việc này đâu."
Đoạn Bác Siêu: …
Được rồi!
"Vậy việc này có liên quan gì tới Tập đoàn Hoành Thái?"
Lăng Sấm nói:
"Trần Bách Thái muốn đến khai thác phát triển dự án này, tuy nhiên tôi phát hiện giá cổ phiếu của họ có vấn đề, nghi ngờ bọn họ gian lận tài chính."
Đoạn Bác Siêu đã hiểu, anh ta cân nhắc một chút, rồi hạ thấp giọng, nói với Lăng Sấm: "Thực ra em đã nhắm vào bọn họ hơn nửa năm nay rồi, cũng thực hiện nhiều cuộc phỏng vấn lẫn khảo sát.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!