Anh đang chuẩn bị ra về thì Hùng quăn bước vào quán. Bằng trực giác, anh nhận ra nó ngay. Đó là một chàng trai mới lớn, ria mép lún phún, những nốt mụn trổ rải rác trên mặt, mái tóc xoăn tít ép sát vào da đầu. Cách ăn mặc của Hùng quăn trông có vẻ bụi đời, quần áo nhếch nhác, cổ không cài khuy.
Nó bước thẳng lại chỗ anh ngồi, mặt mày lạnh lẽo.
Không đợi mời, nó kéo ghế ngồi đối diện với anh và nhập đề ngay, không úp mở:
- Tôi muốn nói chuyện với anh. Anh nhìn thẳng vào gương mặt ửng đỏ của Hùng quăn và chợt nhớ ra mình đã gặp gương mặt này một vài lần trong quán nhưng lúc đó anh chưa biết Hùng quăn là ai. Anh nói, giọng bình thản:
- Anh cứ nói.
Hùng quăn nhếch mép:
- Anh làm gì ở đây?
Cái kiểu chất vấn xấc xược của Hùng quăn khiến anh cảm thấy khó chịu. Anh cố trả lời bằng giọng kiềm chế:
- Như anh thấy đấy, tôi đến đây uống cà phê.
Hùng quăn nhún vai:
- Uống cà phê chỉ là bề ngoài. Tôi muốn biết thực chất đằng sau chuyện cà phê cà pháo đó! Đến đây, anh bắt đầu hiểu ra Hùng quăn gặp anh với mục đích gì và anh cũng lờ mờ đoán ra mọi chuyện có lẽ bắt nguồn từ lá thư từ chối của Cúc Hương.
Anh không biết Cúc Hương đã diễn đạt cái ý định dứt khoát của mình bằng những lời lẽ tế nhị như thế nào để đến nỗi Hùng quăn phải chĩa mũi dùi vào anh.
Anh lắc đầu:
- Chẳng có gì bí mật ở đây hết.
Tôi đã nói rồi. Tôi đến đây đơn giản là để uống cà phê. Hùng quăn gằn giọng:
- Không đúng! Anh nói dối!
Anh quắt mắt:
- Vậy theo anh, tôi đến đây để làm gì?
Hùng quăn đốp ngay:
- Để tán gái!
Mặt anh lập tức sa sầm xuống và anh định phản ứng lại bằng một thái độ giận dữ. Nhưng anh chợt nhớ lại trước đây, Xuyến, Thục và Cúc Hương cũng từng có ý nghĩ anh đến đây là để trồng cây si một cô nào, vì vậy bỗng nhiên anh mỉm cười, hạ giọng:
- Anh lầm rồi!
Một người đàn ông đến uống cà phê trước một cổng trường không nhất thiết là để theo đuổi một người con gái.
Những lời anh nói không thuyết phục được Hùng quăn. Nó vẫn tiếp tục theo đuổi những ý nghĩ của mình:
- Tôi không tin.
Tôi thấy anh thường xuyên gặp gỡ các cô gái ở trường này.
- Đó là chuyện bình thường. Họ là bạn của tôi.
- Hừ, bạn!
- Hình như có một chút lưỡng lự thoáng qua trong mắt Hùng quăn, nhưng sau đó nó quyết định hỏi thẳng
- Anh và Cúc Hương quan hệ với nhau như thế nào?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!