Chương 3: (Vô Đề)

- Anh chàng này vô kỷ luật quá! Vắng mặt không có phép tắc gì hết!

Thục tỏ vẻ lo lắng:

- Biết đâu anh ta gặp chuyện gì!

Xuyến hừ một tiếng:

- Chuyện gì thì chuyện chứ! Ta đã dặn rồi. Muốn đi đâu phải xin phép, không có tự ý như vậy được! Thục nhăn mặt:

- Mày làm như anh ta là học trò của mày không bằng!

Cúc Hương lên tiếng:

- Con Thục nói vậy không được. Hôm trước anh ta đã đồng ý như vậy rồi. Bây giờ anh ta phạm nội qui, phải phạt!

Xuyến reo lên:

- Đúng rồi, phải phạt!

- Rồi Xuyến ngó Cúc Hương

- Nhưng phạt gì bây giờ?

Cúc Hương cắn môi:

- Để tao nghĩ coi!

Cúc Hương nghĩ lâu thật lâu. Nhưng nó vẫn chưa tìm ra hình phạt thích hợp đối với anh chàng vô kỷ luật này.

Xuyến giục:

- Nghĩ ra chưa?

- Chưa.

- Sao lâu quá vậy?

- Khó quá! Chờ tao chút xíu nữa đi!

Thêm chút xíu nữa, Cúc Hương vẫn tắc tị. Thấy vậy, Xuyến nói:

- Thôi đi ăn chè đi! Vừa ăn chè vừa nghĩ.

Cả bọn kéo qua quán cây Sứ.

Nhưng mỗi người ăn hết hai ly chè mà hình phạt dành cho anh vẫn chưa nghĩ ra.

Thục chép miệng:

- Hay là... tha cho anh ta đi!

Xuyến quắc mắt:

- Tha sao được mà tha! Mày thì lúc nào cũng bênh anh chàng chằm chặp!

Thục phản ứng:

- Bênh đâu mà bênh! Tại tụi mày nghĩ hoài không ra thì tao nói vậy thôi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!