Thấy anh đang hí hoáy viết, Xuyến nói:
- Thôi tụi em về để thầy làm việc.
Anh xếp tập lại, mỉm cười:
- Các cô ngồi chơi đi! Đừng có làm bộ!
Thấy anh cầm lên bình nước, Cúc Hương kêu:
- Thầy để em rót nước mời khách cho!
- Thôi, để tôi!
Vừa rót nước anh vừa hỏi:
- Các cô ghé chơi hay là có chuyện gì?
Xuyến hắng giọng:
- Dạ, thứ nhất là ghé thăm thầy. Thứ hai là hỏi mượn thầy hai cuốn Người mẹ cầm súng và Hòn đất.
- Sao các cô không tìm trong thư viện?
Xuyến nhăn mặt:
- Dạ, trong thư viện hình như có một cuốn nhưng không biết ai mượn mất rồi.
- Các cô đợi tôi một chút.
Nói xong, anh bước lại kệ sách lục lọi một hồi rồi đem hai cuốn sách đưa cho Xuyến:
- Đọc nhớ giữ kỹ nghen!
Xuyến cười:
- Thầy yên chí! Tụi em giữ kỹ đến nỗi có ai đòi cũng không trả đâu!
Đang lúc đó, Cúc Hương thình lình kêu lên:
- Ôi, thầy mới cưới vợ hả thầy?
Anh ngạc nhiên:
- Ai bảo với Cúc Hương vậy?
Cúc Hương liến thoắng:
- Cần gì ai bảo! Nhìn chiếc giường của thầy hôm nay tự nhiên có hai cái gối là em biết liền.
Xuyến tỏ vẻ rầu rĩ:
- Thôi rồi! Vậy là đau khổ cho con Thục rồi!
Nói xong, Xuyến giật mình, liền im bặt, mặt mày sượng sùng. Trong một thoáng vui vẻ, nó quên bẵng mất vị trí hiện nay của anh nên lại giở cái giọng bỡn cợt trước đây.
Cúc Hương cũng nhận ra sự lỡ trớn của Xuyến, bèn hỏi để khỏa lấp:
- Phải vậy không thầy?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!