Chương 13: (Vô Đề)

Cúc Hương gật gù:

- Ừ, ngay hồi đó tao cũng đã nghi thầy là... thầy rồi !

- Xạo đi mày !

- Thì xạo chứ sao !

Xuyến hừ mũi:

- Dẹp mày đi ! Bây giờ tao đố mày nếu tụi mình nhờ mua vé xem văn nghệ nữa, thầy Gia có mua không?

Cúc Hương ngẫm nghĩ một lát rồi đáp:

- Tao không biết. Theo mày thì sao?

- Theo tao thì thầy không mua.

- Tại sao?

- Thì tại hồi đó khác bây giờ khác chứ sao! Hồi đó là bạn bè, còn bây giờ là thầy trò. Trò thì đâu có được quyền sai thầy! Thục ngồi nghe nãy giờ, buột miệng nói:

- Chưa chắc !

Xuyến ngó Thục:

- Sao mày biết?

Thục nghinh mặt:

- Chứ sao mày biết không mua?

Cúc Hương giảng hòa:

- Thôi, đừng cãi nữa! Bây giờ lên gặp thầy nhờ mua vé là biết liền!

Anh đang ngồi chấm bài bỗng thấy ba cô gái lại gần.

- Thưa thầy...

- Xuyến ngập ngừng.

Anh ngừng tay, hỏi:

- Gì đó, Xuyến?

Xuyến cười cầu tài:

- Dạ tụi em nhờ thầy mua giùm... mấy vé hát ạ.

- Các cô định xem cái gì đó?

- Dạ, xem đoàn kịch nói Hà Nội ạ.

Cúc Hương hỏi xen vào:

- Được không thầy?

- Được cái gì?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!