Vương Mộng Quân nhìn thấy Sơn Trà rất vui vẻ, trò chuyện vài câu với Vương Ái Hồng, thấy cô ấy tuy rằng có chút căng thẳng, nhưng cách nói chuyện của cô ấy cũng khá tốt, cũng khá hài lòng với người Sơn Trà đề cử.
"Không tồi, khá tốt, Tiểu Đinh, cậu lập tức đưa hai người bọn họ đi tìm Lục Xuyên Bình
Nói xong lại quay đầu nhìn Sơn Trà: "Bây giờ dì còn có chút chuyện, các cháu cứ đi trước đi, đợi lát nữa giải quyết xong rồi dì sẽ tới tìm các cháu."
Vương Ái Hồng vừa nghe đang định nói không cần bọn họ tự đi được, lại bị Sơn Trà kéo một cái, trước một bước gật đầu đáp: "Vâng ạ."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Vương Mộng Quân vừa lòng khẽ gật đầu với Sơn Trà: "Được rồi, vậy các cháu mau đi đi."
Cảnh vệ viên Tiểu Đinh dẫn hai người ra sân, còn không biết tìm một chiếc xe jeep từ đâu ra, ngừng ở trước mặt Sơn Trà và Vương Ái Hồng.
Vương Ái Hồng sống hai mươi năm cũng chưa từng ngồi trên chiếc xe này bao giờ, lần này đi theo Sơn Trà cũng coi như là được mở rộng tầm mắt, ngồi ở bên trong ngay cả thở mạnh cũng không dám, eo lưng ưỡn đến thẳng tắp, cứ như sợ sẽ ngồi hỏng xe của người ta vậy, khiến cho cảnh vệ viên ở phía trước cũng không nhịn được mà bật cười: "Cô gái, cô ngồi thế này còn thẳng hơn cả quân nhân chúng tôi nữa, không sao đâu, cứ thả lỏng đi, đừng căng thẳng quá."
Sơn Trà ở bên cạnh cười đáp lại, lúc này Vương Ái Hồng mới ngượng ngùng đỏ mặt thả lỏng toàn thân, nhỏ giọng lẩm bẩm nói: "Cậu còn cười tớ, cậu đừng có cười nữa mà."
Sơn Trà nhịn cười, mở cửa sổ ra, gió mát thổi qua khuôn mặt đỏ của Vương Ái Hồng, lúc này cô ấy mới cảm thấy bớt quẫn bách như vậy, dựa lên trên cửa sổ xe nhìn về phía bên ngoài đang có gió mát thổi qua.
Xe Jeep rất nhanh đã chạy đến cửa trung tâm mua Tiểu Đinh dẫn hai trực tiếp vào lầu hai của trung tâm mua sắm, đi ngang qua người bán hàng đều sôi nổi quay đầu nhìn chằm chằm hai người, trong đó có hai người lần trước còn ở bên trong quầy quần áo từng gặp Sơn Trà, rất có ấn tượng với cô, vừa thấy cô thì giật mình mở to miệng, nhịn không được bắt đầu nhỏ giọng bàn tán với người bên cạnh.
Sơn Trà thì cứ thế lôi kéo Vương Ái Hồng mắt nhìn thẳng đi theo Tiểu Đinh, đi thẳng đến cửa một phòng làm việc nằm riêng trên lầu hai, anh ta mới dừng lại gõ cửa.
"Mời vào."
Giọng nói của Lục Xuyên Bình ở bên trong vang lên, Tiểu Đinh mở cửa dẫn hai người đi vào, trước tiên chào kiểu quân đội với Lục Xuyên Bình một cái, mới nói: "Giám đốc Lúc, phu nhân chúng tôi bảo tôi đưa người tới."
Lục Xuyên Bình thấy Tiểu Đinh, trên mặt lập tức lộ ra nụ cười, ánh mắt nhìn về phía Sơn Trà cũng cực kỳ hòa ái.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Sơn Trà khẽ đẩy Vương Ái Hồng ra, nói: "Giám đốc Lục, cô ấy là Vương Ái Hồng tới nhận lời mời làm người bán hàng."
Lục Xuyên Bình cũng giống như Vương Mộng Quân, đơn giản hỏi Vương Ái Hồng mấy vấn đề, liền lộ ra vẻ mặt vừa lòng, nói: "Khá tốt, đọc sách viết chữ đều biết chứ."
Vương Ái Hồng ngoan ngoãn gật đầu: "Biết ạ."
"Vậy không có vấn đề gì, đợi lát nữa tôi sẽ tìm người đưa cô đi làm thủ tục, người phu nhân đề cử, tôi yên tâm."
Vương Ái Hồng không ngờ chuyện này thành công đơn giản như vậy, vẻ mặt có chút vui sướиɠ.
Sơn Trà thì lại đã sớm nghĩ Vương Ái Hồng là một cô gái làm cho người ta thích, chỉ cần Vương Mộng Quân đã mở miệng, chuyện này sẽ trăm phần trăm thành công.
Mắt thấy mọi chuyện đã xong, Sơn Trà cũng không muốn làm phiền người ta làm việc nữa.
"Nếu giám Lục không còn chuyện gì nữa, vậy thì chúng tôi cũng không quấy rầy ông làm việc..."
Sơn Trà lôi kéo Vương Ái Hồng đang định đi, Lục Xuyên Bình lại lộ ra một nụ cười.
"Đồng chí nhỏ Sơn Trà, cô đừng đi vội, chuyện của cô ấy là không thành vấn đề, nhưng còn có chút chuyện muốn nói với cô một lát."
Sơn Trà có chút nghi hoặc dừng lại.
Lục Xuyên Bình cười nói: "Thật ra cũng không phải là chuyện lớn gì, chỉ là muốn hỏi cô một chút, nếu như trung tâm mua sắm chúng tôi muốn đặt một ít hàng từ cô, thì chỗ cô có thể cung ứng không?"
Vương Ái Hồng vừa nghe, đôi mắt đều trợn tròn.
Sơn Trà lại lập tức hiểu ra, Lục Xuyên Bình không có khả năng nhìn trúng đối với mấy bộ nội y của cô, đây chắc chắn cũng là Vương Mộng Quân nói với ông ta.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!