Hiểu Linh rệu rã trở về phòng sau đám cưới.
Lượng khách mời khổng lồ từ chính thức đến đính kèm tiến tới bữa tiệc.
Dàn nhà báo đưa tin cũng đến cả trăm người.
Bọn họ làm sao có thể bỏ lỡ một sự kiện có mặt của rất rất nhiều thế lực trong xã hội này chứ: các danh môn thế gia, các quân thế gia, các gia tộc, môn phái huyền học, giới doanh nhân, giới y bác sĩ, nghiên cứu sư và đặc biệt còn có sự hiện diện của phái đoàn Hoàng gia Bỉ, Anh Quốc và Thụy Điển đến chúc mừng.
Cô trở về thì đã có vị y sư được Du Nhiên sắp xếp matxa toàn thân cho cô.
Mọi sự xong xuôi thì Hiểu Linh đã ngủ thiếp đi từ lúc nào không biết.
Bóng đêm mềm mại.
Cánh cửa khẽ mở.
Dưới ánh sáng nhè nhẹ phát ra, đám nam nhân nhìn Hiểu Linh say ngủ với ánh mắt tràn ngập hạnh phúc.
Bác Minh tiến đến nhẹ bế Hiểu Linh lên rồi cả đám xoay người bước ra…
Âm thanh ngay bên tay nhẹ nhàng khiến Hiểu Linh rời khỏi cơn mê:
- Hiểu Linh… dậy thôi… không thể bỏ lỡ đêm tân hôn của chúng ta như thế này được.
Hiểu Linh từ từ mở mắt.
Từ lúc nào cô đã nằm trên chiếc giường rộng thênh thang này và xung quanh là năm người bọn họ vậy.
Ánh mắt Du Nhiên như cười nói:
- Đêm nay em sẽ không nỡ đuổi ai trong số bọn anh rời đi đúng không? Tân hôn trông phòng là chú định một đời cô quả.
Em không thể để bọn anh như vậy đâu..
Hiểu Linh…..
Hiểu Linh rốt cuộc ý thức được "mối nguy hiểm" ngay lúc này….
Nhưng cô lại không thể bỏ chạy.
Một phúc mặc niệm cho bản thân bắt đầu.
***
2.
Có đứa nhỏ
Bữa ăn sáng chưa bắt đầu được bao lâu thì Du Nhiên liếc nhìn Hiểu Linh một chút rồi hỏi:
- Có phải đợt này em bị trễ hai ngày rồi không?
Hiểu Linh vừa xúc thìa súp ngô vừa gật đầu:
- Vâng… chắc do đợt trước đi lại quá nhiều thôi.
Du Nhiên khẽ cười vươn tay đặt lên cổ tay Hiểu Linh thăm mạch.
Hiểu Linh còn chưa kịp hiểu anh ấy định làm gì thì Du Nhiên đã buông tay.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!