Chương 5: (Vô Đề)

Xe rốt cuộc cũng đến cửa tiểu khu trong tiếng hát khiến lòng người phấn chấn. Ôn Bình Hàn nói cảm ơn rồi mặt không biến sắc xuống xe, lúc đang muốn đi thì bị người sau lưng gọi lại.

"Đợi đã" Tạ Tri Phỉ vươn tay qua ghế, từ ghế sau lấy ra một cái túi rồi vươn ra ngoài cửa xe, "Trả lại cho chị, cảm ơn."

Ôn Bình Hàn đoán bên trong là bộ quần áo của mình thì nhận lấy.

"Tạm biệt" Tạ Tri Phỉ mỉm cười, ngồi trở lại ghế lái rồi khởi động xe.

Ôn Bình Hàn về nhà sau đó mở túi đồ ra, quần áo bên trong mang theo chút mùi hương trong xe, mùi khá thơm.

Tắm rửa xong, nàng mở điện thoại lên thì nhìn thấy tin nhắn của người môi giới: [ Ôn tiểu thư, căn hộ hai phòng ngủ kia có khách hàng cũng để mắt đến, cô muốn ra tay thì nên càng sớm càng tốt. [hoa hồng] ]

Ôn Bình Hàn khẽ cau mày, tuy đây có thể là chiêu trò thông thường của mấy tên môi giới, thúc giục khách hàng thanh toán nhanh chóng để hoàn thành đơn hàng, nhưng nàng cũng biết sớm muộn gì cũng sẽ có người khác để mắt đến căn đến nhà.

Căn hộ cách công ty không xa, cạnh lối vào tàu điện ngầm kèm theo đầy đủ tiện ích hỗ trợ. Đây vẫn luôn là bất động sản được ưa thích, chỉ có điều giá cả không hề rẻ.

Vừa hay hôm nay là ngày nhận lương, nàng kiểm tra lại số dư tài khoản và hỏi mượn bạn bè một ít để trả trước, tuy nhiên nàng vẫn còn nợ thế chấp, hơi khó khăn với hoàn cảnh hiện tại.

Nhưng nếu như được thăng chức thì sẽ thoải mái hơn nhiều.

[ Ôn Bình Hàn ]: "Tuần sau tôi sẽ trả lời ông".

Trước khi ngủ, nàng quay đầu nhìn mảnh ghép hình đặt trên bàn cạnh giường ngủ

- bức tranh một ngôi nhà gần như hoàn thiện.

Kiên trì thêm chút nữa, sẽ có được căn hộ của chính mình sớm thôi.

Ngôi nhà không người thân.

Buổi trưa hôm sau, nàng cảm thấy hơi buồn ngủ do bận tiếp khách hàng mà bỏ ngủ trưa, trong vô thức đeo tai nghe lên, bên trong tai nghe bỗng phát ra tiếng hát "Chúng ta cùng nhau đến bến tàu nhé ~". Nghe xong nàng lập tức thanh tỉnh.

Nàng lắc đầu bật cười, đúng là nâng cao tinh thần sảng khoái đầu óc nha.

"Họp họp, tất cả chuẩn bị." Quản lý sắp mãn nhiệm đứng ở cửa hô, "Hôm nay có lãnh đạo khác tham dự, mọi người chuẩn bị nhé."

"Lãnh đạo khác?" Lâm Chí Mẫn mang theo sổ và cốc cùng đi phòng họp với Ôn Bình Hàn, nhỏ giọng hỏi "Có phải là quản lý thị trường mới nhậm chức, cũng chính là đại tiểu thư của chúng ta không ạ?"

"Không biết" Ôn Bình Hàn nhìn nàng ta nhún vai tỏ vẻ thất vọng, hỏi "Em lại nghe được tin đồn gì thế?"

"Đúng đúng" Lâm Chí Mẫn hạ giọng, che miệng nói "Nghe nói đại tiểu thư thất nghiệp ở nhà hơn hai năm, ngoại trừ mua sắm cũng chẳng làm gì. Chị nghĩ xem để cô ấy đến công ty ta làm thì không phải khiến nhân viên thêm phiền sao? Hơn nữa chị có để ý rằng từ khi cô ấy nhận chức thì công ty vẫn chưa tổ chức cuộc họp nhân viên nào không? Bởi vì cô ấy căn bản chỉ đến công ty vài lần!"

"Làm marketing không ở văn phòng thì có sao? Không phải là chuyện thường thấy hả?" Ôn Bình Hàn hỏi.

"Nói thì nói như vậy, nhưng nghiệp vụ tầng quản lý sao giống chúng ta được chứ. Ôi, em ghét nhất cái kiểu cho người trong nhà *nhảy dù vào doanh nghiệp gia tộc. Tuy rằng cô ấy và em tuyệt đối sẽ không liên quan gì nhau, nhưng nếu cô ấy khiến hiệu suất bộ phận tiếp thị giảm đi, em sẽ phải cân nhắc đến việc đổi nghề. Mà chị có biết chuyện bộ phận kế bên chúng ta có người sắp từ chức đến nơi không?"

Lâm Chí Mẫn nói.

*Nhảy dù: Mọi người muốn thì xem lại chú thích ở chương 2 nha:">>.

Ôn Bình Hàn biết nhưng không quan tâm, không cần biết lãnh đạo bên trên thay người ra sao, hiện tại với nàng việc thăng chức mới là quan trọng nhất.

Những người khác bước vào phòng họp trong lúc cả hai đang nói chuyện, Ôn Bình Hàn nhìn quanh một vòng mới biết lãnh đạo khác được nói đến chẳng qua là giám đốc khu vực phụ.

Ôn Bình Hàn ngồi hàng đầu còn phía sau là tổ viên trong tổ của nàng, sau khi nàng phát biểu xong thì họ vỗ tay rất nhiệt tình.

Ngô tổng nhìn qua và mỉm cười với Ôn Bình Hàn, nàng lễ phép gật đầu.

Sau khi hội nghị kết thúc, Ngô tổng giữ các nhân viên tiêu thụ lại, cổ vũ họ một chút và đặc biệt tán thưởng Ôn Bình Hàn, những người xung quanh thấy vậy trên mặt đều lộ ra những biểu cảm khác nhau.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!