Chương 48: (Vô Đề)

Tạ Tri Phỉ đợi Ôn Bình Hàn ở văn phòng suốt mấy tiếng đồng hồ, cũng chưa thấy nàng về.

Cô uống cà phê trong tâm trạng cô đơn buồn bã, thở dài liên tục, lúc thì ngẩn người trước bàn làm việc, lúc thì nằm liệt trên ghế sofa như thể cuộc đời chẳng còn gì luyến tiếc.

Nếu người khác thấy bộ dạng này của cô, hẳn sẽ rất lo lắng hoặc tiến đến hỏi han vài câu, may mà người bên cạnh cô bây giờ là Phương Ninh Thù.

Phương Ninh Thù mặc xác cô.

Mặc kệ cô phát điên ra sao, Phương Ninh Thù cũng không hề lây động, chỉ lo xử lý công việc của của mình, đến bảy giờ tối mới thu dọn đồ đạc rồi nói: "Tạ tổng, tôi đi ăn đây, cô tính sao?"

Tạ Tri Phỉ xoa xoa bụng, uể oải đứng dậy: "Đi thôi, đi ăn chung đi."

Phương Ninh thù ngạc nhiên nhìn cô, rồi mới nhắc nhở: "Tôi hỏi cho có lệ thôi, chứ không có ý mời cô thật đâu."

"Thư ký Phương, cô có thể cố kiên nhẫn và dịu dàng hơn chút nữa được không, hãy đối xử với tôi như hồi cô còn làm thư ký cho Cố Chi Chương ấy?" Tạ Tri Phỉ nhìn cô với ánh mắt oai oán: "Tôi biết cô phát ngấy việc giả vờ rồi, nhưng tuy tôi là sếp cô, nhưng trái tim tôi mỏng manh dễ vỡ lắm đấy."

"..." Phương Ninh Thù liếc cô một cái: "Ăn gì?"

"Ăn gì cũng được, cô quyết định đi." Tạ Tri Phỉ theo cô vào thang máy.

Phương Ninh Thù: "Món Hồ Nam nhé?"

Tạ Tri Phỉ: "Tôi ăn cay không được."

Phương Ninh Thù: "Món Quảng Đông?"

Tạ Tri Phỉ: "Nhạt quá."

Phương Ninh Thù: "Lẩu bò."

Tạ Tri Phỉ: "Xa quá."

"Tạ tổng, có lẽ cô chưa đói lắm đâu, tôi khuyên cô nên để bụng đói thêm chút nữa." Phương Ninh Thù thành thật khuyên.

"Haizz."

Hai người bước ra khỏi cửa lớn, vừa định đi về khu ẩm thực kế bên, chợt nghe thấy một giọng nói: "Tạ tổng!"

Tạ Tri Phỉ quảy đầu lại nhìn, là Ôn Bình Hàn, phía sau còn có hai cô gái đi cùng.

Ôn Bình Hàn chạy một mạch đến, thở hổn hển nói: "Bọn chị... Bọn chị bàn xong rồi đó."

"Bàn xong gì cơ?" Tạ Tri Phỉ ngớ người.

Vẫn là Phương Ninh Thù phản ứng nhanh, nhận lấy hợp đồng từ tay Ôn Bình Hàn: "Dự án hợp tác với Cố thị đã bàn xong rồi."

"Oa! Chị..." Tạ Tri Phỉ nhìn thấy hai cô gái phía sau, đổi giọng: "Giỏi thế!"

Ôn Bình Hàn cười tủm tỉm nhìn cô.

Phương Ninh Thù chớp mắt, nói: "Tả tổng cứ lo việc của mình đi, tôi đi ăn đây."

"Được, người phụ trách đi theo tôi là được." Tạ Tri Phỉ nghiêm mặt nói.

"Mọi người về trước đi, lát nữa tôi nhắn tin cho mọi người sau." Ôn Bình Hàn quay lại nói với Lâm Chí Mẫn và những người khác.

"Vâng, vậy bọn em đi trước." Lâm Chí Mẫn cùng đồng nghiệp nhanh chóng rời đi, lúc đi còn nhỏ giọng lẩm bẩm: "Thư ký Phương cũng vãi chưởng quá đi, dám ra lệnh cho Tạ tổng tăng ca, còn mình thì đi ăn cơm!?"

"Đúng đó, quá trâu bò mà." Đồng nghiệp bên cạnh cũng rất ngạc nhiên.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!