Tuy công ty vẫn chưa đưa ra thông báo chính thức, nhưng chẳng mấy chốc mọi người đều biết chuyện Tạ Tri Phỉ săn đón thư ký của Cố Chi Chương về công ty, gây nên một cuộc bàn tán xôn xao, phòng trà lại được phen náo nhiệt.
Vào giờ ăn trưa, Lâm Chí Mẫn chia sẻ tin đồn với Ôn Bình Hàn:
"Nghe đồn ngài Cố Chi Chương cao ngạo và đại tiểu thư nhà ta là thanh mai trúc mã, nên anh ta mới cho đại tiểu thư mượn tâm phúc của mình."
Ôn Bình Hàn: ...
"Còn có người nói bọn họ thân nhau từ nhỏ, trai tài gái sắc, còn sắp đính hôn nữa."
Phì! Khụ khụ. Ôn Bình Hàn suýt chút nữa mắc nghẹn miếng đậu phụ.
Chị ăn từ từ thôi. Lâm Chí Mẫn nói.
"Sao tin đồn càng lúc càng thái quá vậy?" Ôn Bình Hàn uống một ngụm nước.
"Hết cách rồi. Ai cũng thích nghe chuyện xưa của tài tử giai nhân mà, huống hồ còn là về hai con người môn đăng hộ đối?" Lâm Chí Mẫn cười khúc khích:
"Nói đi cũng phải nói lại, đại tiểu thư nhà chúng ta cũng có mắt nhìn người thật."
"Giám đốc không thích Cố Chi Chương đâu."
Ôn Bình Hàn nói, dội gáo nước lạnh vào những tưởng tượng lãng mạn của Lâm Chí Mẫn.
Hả? Lẫm Chí Mẫn sửng sốt, nhìn nàng với vẻ mặt bối rối: Sao chị biết?
"Chính miệng giám đốc nói với chị." Ôn Bình Hàn đáp.
"Ngài ấy nói với chị cả những chuyện như thế này?" Lâm Chí Mẫn hít một hơi, nhìn xung quanh một vòng rồi nói nhỏ:
"Thật sao? Hai người có quan hệ gì mà ngài ấy lại tâm sự với chị vây?"
Ôn Bình Hàn đang muốn trả lời thì Lâm Chí Mật đột nhiên nhìn về phía sau nàng, hất cằm ra hiệu cho nàng quay lại:
"Vừa nhắc Tào Tháo Tào Tháo đã đến."
Ôn Bình Hàn quay lại thì thấy Phương Ninh Thù đang bước vào căn tin. Những ánh mắt tò mò, bàn tán lập tức hướng về phía cô, nhưng cô phớt lờ chúng đi, dùng bữa trưa mà không nói chuyện với bất kỳ ai.
Hoàn toàn trái ngược với thư ký Phương lúc ở căn tin tập đoàn Cố thị.
Co vẻ như sau khi rời khỏi Cố Chi Chương, cô cũng không còn bận tâm đến việc giữ thể diện nữa. Hoặc có lẽ cô vẫn còn ôm nỗi đau trong lòng, nên mới có thái độ xa cách như vậy.
Sau bữa trưa, Ôn Bình Hàn và Lâm Chí Mẫn trở lại văn phòng, Ôn Bình Hàn nhắc nhở cô:
"Nếu em còn nghe thêm bất kỳ tin đồn thất thiệt nào nữa, thì nhớ đính chính đó."
"Được rồi. Em còn nghĩ đó là một big drama để mọi người thưởng thức cơ đấy, rốt cuộc chị lại bảo đó là bịa đặt, so sad." Lâm Chí Mẫn thở dài.
"Có gì đáng để thưởng thức cơ chứ?"
Ôn Bình Hàn lẩm bẩm:
"Họ cũng có xứng đôi đâu."
"Không xứng đôi sao? Vậy theo chị nhân tài nào mới xứng đôi với đại tiểu thư nhà ta?" Lâm Chí Mẫn tò mò.
Ừm thì... Ôn Bình Hàn suy nghĩ một lúc, nhưng cũng không nghĩ ra đáp án nào, sau cùng nàng nói:
"Ít nhất cũng phải là người yêu thương giám đốc thật lòng."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!