Chương 32: (Vô Đề)

Phương Ninh Thù cảm thấy như tam quan tan vỡ, sắc mặt biến dạng, vội xuống lầu xem tình hình.

Tuy nhiên lúc cô đến gần thì cả hai đang tiếp tục nói chuyện cười đùa, tư thế thân mật lúc trước đã không còn nữa.

Ôn Bình Hàn nhìn thấy cô thì liền nhìn sang: "Cô Phương có việc tìm tôi sao?"

"Nhìn thấy hai người từ xa, nên tôi đến chào hỏi." Phương Ninh Thù lập tức nở nụ cười công nghiệp, liếc nhìn đôi môi đỏ thắm của Tạ Tri Phỉ, sau đó thầm quan sát khuôn mặt của Ôn Bình Hàn, nhìn thấy gò má trắng trẻo mịn màng ấy không có chút vết đỏ nào.

Có vẻ như là nhìn lầm thôi.

Cô thấy mình cũng thật hồ đồ. Dù sau đây cũng là tầng một, nếu họ thật sự hôn nhau, chắc chắn không chỉ có cô nhìn thấy.

"Cố ca đang tán gẫu gì vậy?" Tạ Tri Phỉ hỏi.

"Chuyện này tôi cũng không rõ, lúc bàn đến chuyện chính sự thì Cố tổng bảo tôi ra ngoài." Phương Ninh Thù cười đáp.

Nhìn xem cô ấy cẩn thận chưa kìa!

Tạ Tri Phỉ mỉm cười: "Cô theo Cố ca được bao lâu rồi?"

"Mười năm."

Tạ Tri Phỉ gật đầu, có chút trầm ngâm: "Lâu thật sự nha, nếu cô ở cạnh anh ấy gần như mỗi ngày, hẳn là hiểu anh ấy nhiều hơn bất kỳ ai trong số chúng tôi đúng không?"

Nghe vậy, trong lòng Phương Ninh Thù có chút vui mừng, nhưng trên mặt vẫn là nụ cười lịch sự, không để lộ tâm tư thật sự: "Cô Tạ và Cố tổng là thanh mai trúc mã, cô mới hiểu rõ ngài ấy hơn tôi. Tôi chỉ là nhân viên của ngài ấy, chỉ vì công việc mà thôi."

"Vậy cô thích Cố ca hơn hay thích công việc hơn?" Tạ Tri Phỉ đột nhiên hỏi.

Phương Ninh Thù kinh ngạc, vội hỏi: "Dĩ nhiên là công việc rồi, cô Tạ hỏi vậy là có ý gì vậy?"

"Không có gì, tùy tiện hỏi thôi, đừng để ý." Tạ Tri Phỉ cười khẽ: "Vậy chúng tôi không quấy rầy cô nữa."

"Được, hẹn gặp lại." Phương Ninh Thù lên lầu. Khi đã vào hành lang, cô liếc nhìn Tạ Tri Phỉ, vẫn còn hoảng hốt vì câu hỏi vừa rồi. Có lẽ nào Tạ Tri Phỉ đã phát hiện ra tình cảm của cô?

Không thể nào, cô đã che giấu rất cẩn thận rồi.

Hơn nữa, còn có chuyện khiến cô để tâm hơn.

Hiện tại Tạ Tri Phỉ có vẻ đang rất thân với Ôn Bình Hàn, nhìn không giống thái độ nên có đối với tình địch. Tất cả chỉ là diễn kịch, hay quan hệ giữa họ thật sự tốt?

Cô thừa dịp Cố Chi Chương đang rảnh rỗi, ra vẻ vô tình nhắc đến: "Vừa rồi tôi có gặp cô Tạ và cô Ôn dưới lầu."

"Ừ."

"Dường như quan hệ giữa họ rất tốt."

"Cô nói đúng." Cố Chi Chương nhấp một ngụm rượu, cười khẽ: "Nha đầu A Phỉ đã sớm phát hiện ra tình cảm của tôi đối với Ôn Bình Hàn. Em ấy chủ động đòi làm trợ thủ, tiếp cận thân thiết với ôn Bình Hàn mà không biết Ôn Bình Hàn thật ra là nhân viên của mình."

"Ra là vậy." Phương Ninh Thù gật đầu.

Hóa ra Tạ Tri Phỉ đã sớm chú ý đến Ôn Bình Hàn, chủ động kết giao với cô ta.

"Phải rồi, cô đi điều tra xem gần đây Lý Hồng Ngạn có hợp tác gì với Tề Thịnh đúng không." Cố Chi Chương vẫn còn canh cánh trong lòng chuyện Tạ Tri Phỉ gọi Lý ca.

"Vâng." Phương Ninh Thù không hỏi nguyên nhân, chuyện gì sếp đã giao cho mình, thì phải cố gắng hết sức làm tốt.

"Làm hòa rồi sao?" Tạ Tri Phỉ khẽ hỏi Triệu Tiểu Tĩnh.

"Quên đi, trông hắn ta cũng khá ổn, nên cứ tiếp tục qua lại vậy." Triệu Tiểu Tĩnh nhún vai, rồi kéo cô đi vào giữa: "Đi cắt bánh với tớ."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!