Chương 24: (Vô Đề)

Cuối cùng, Ôn Bình Hàn chọn cho cô một chiếc áo sơ mi ngắn tay màu trắng của một thương hiệu cao cấp, kết hợp cùng một chiếc quần ống rộng đơn giản, nàng nói: "Bộ này thì sao? Không quá sang trọng và sẽ không dễ dàng thu hút người yêu thích chân dài."

"Chị lợi hại thật!" Tạ Tri Phỉ rất hài lòng, vội mặc bộ quần áo này vào rồi kéo nàng xuống lầu ăn cơm.

"Còn cần làm gì chiều nay không?" Ôn Bình Hàn hỏi.

"Hiện tại không có kế hoạch nào khác, lát nữa chúng ta ngủ trưa một lát, tỉnh dậy thì đi gặp bố em." Tạ Tri Phỉ vừa uống sữa anh đẹp trai vừa nói.

"Được." Đang nói, bỗng điện thoại Ôn Bình Hàn vang lên, là Cố Chi Chương gọi đến, nàng có chút không ngờ đến nhưng vẫn bắt máy: "XIn chào, tìm tôi có chuyện gì không?"

"Tôi vừa mới đàm phán với đối tác ở gần khu nhà cô, hiện tại cô rảnh không, cùng nhau ăn trưa được chứ?" Cố Chi Chương hỏi.

"Ngại quá, tôi đang không có ở nhà." Ôn Bình Hàn ngước nhìn Tạ Tri Phỉ, thấy đối phương vẫn đang vùi đầu ăn cơm, nhìn không ra biểu tình, mới nói tiếp: "Tôi có việc riêng, sẽ bận cả ngày."

Cố Chi Chương lại hỏi: "Việc gì?"

"Chút việc riêng thôi."

Cố Chi Chương không tiện hỏi tiếp, tâm trạng bực bội vì bỏ lỡ thời cơ tốt: "Được, vậy hẹn cô dịp khác."

Sau khi cúp máy, nàng thờ ơ cất điện thoại, Tạ Tri Phỉ đang ngồi đối diện nàng ngẩng đầu mỉm cười: "Cố ca điện chị đúng không? Sao chị không nói thẳng là đang ở nhà em?"

"Chị sợ hắn đến nơi này tìm em, sẽ làm chậm trễ chính sự đêm nay của em." Ôn Bình Hàn đáp, nếu Cố Chi Chương thật sự đến tìm Tạ Tri Phỉ, không biết liệu hắn có tìm đến buổi xem mắt tối nay không.

Theo như em ấy kể, đối tượng xem mắt tối nay thế lực không nhỏ, nếu không may chọc giận người ta, ai cũng đều không có kết cục tốt.

"Chị thật biết suy nghĩ cho em, cảm ơn chị." Tạ Tri Phỉ mừng rỡ giơ ly sữa anh đẹp trai lên, Ôn Bình Hàn nhìn mãi, một lúc lâu sau cũng giơ ly sữa trong tay mình lên, cụng ly với cô.

Sau khi ăn xong, vốn dĩ Tạ Tri Phỉ muốn hỏi nàng có muốn cùng nhau chợp mắt một lúc không, chợt nhớ ra chị ấy không có thói quen ngủ trưa, nên cô dẫn nàng xuống rạp chiếu phim dưới tầng hầm và nói: "Chị, chị ở đây xem phim một lát đi."

"Còn em thì sao?"

"Em đi ngủ trưa."

"..." Nếu mình nhớ không lầm, em ấy chỉ mới rời giường cách đây chưa đầy hai tiếng mà?

Dường như cô nhìn ra nghi vấn của nàng, Tạ Tri Phỉ mỉm cười giải thích: "Em bình thường hiếm khi ngủ đủ giấc, nên lúc có cơ hội ngủ thì muốn ngủ nhiều thêm một chút."

"Em đi ngủ đi." Ôn Bình Hài nói, sau đó tự mình tìm một bộ phim hài, rồi bật chế độ đa nhiệm vừa xem phim vừa lướt điện thoại.

Lướt newsfeed của bạn bè, nàng phát hiện không ít người đang khoe những muốn quà họ nhận được trong lễ Thất Tịch, trong số đó còn có thông báo mới nhất về mối quan hệ của Ổ Thiến Thiến, vì thế nàng trò chuyện với cô một lúc, xác định bạn tốt thoát ế thì không khỏi mỉm cười.

[ Hôm nay của cậu thế nào? Cố tổng kia có mời cậu đi chơi không? *cười xấu xa*] Ổ Thiến Thiến hỏi.

Ôn Bình Hàn: [ Tớ đang tăng ca. ]

Ổ Thiến Thiến: [ Thất tịch còn bắt tăng ca, vô nhân đạo quá! ]

Ôn Bình Hàn chụp ảnh trước mặt, bao gồm một chiếc bàn cà phê nhỏ, bên trên bày đồ uống và điểm tâm, rồi gửi cho cô.

[ Đi hưởng thụ cuộc sống như công chúa, ngày lương một nghìn. ]

Ổ Thiến Thiến: [ Wow !? Cậu tăng ca thật hả !? Chỗ nào mà tốt quá vậy !???? ]

Ôn Bình Hàn: [ Chỗ đại tiểu thư nhiều tiền. ]

Sau đó, nàng kể lại nội dung công việc tăng ca hôm nay của mình cho cô nghe, Ổ Thiến Thiến ghen tị đến mức sắp làm nổ màn hình.

Sau khi gửi vô số dấu chấm than, Ổ Thiến Thiến cuối cùng cũng có thể gửi tin nhắn bình thường: [ Nếu không vì Đại tiểu thư là con gái, tớ thật sự nghi ngờ đây là cách cô ấy theo đuổi cậu đấy. ]

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!