Mẹ nguyên chủ muốn đến bệnh viện chăm sóc Diệp Quân, bà biết rõ Diệp Quân chẳng còn sống được bao lâu nữa.
Nếu cô ta giữ được bình tĩnh thì còn đỡ, đằng này giờ đây cô ta lại như kẻ mất hồn, điên dại.
Cô ta đương nhiên là phát điên rồi, tôi nghĩ bụng.
Kiếp trước, cô ấy đã đưa Diệp Sinh cho Tống Thừa.
Cô ta cảm thấy yên tâm, tâm trạng nhẹ nhõm, cuối cùng khi ra đi, vẫn nở nụ cười.
Nhưng bây giờ, cô ta gấp gáp rồi.
Về việc mẹ nguyên chủ muốn chăm sóc Diệp Quân, tôi không có ý kiến gì.
Bà ấy bận việc của mình.
Tôi cũng phải bận rộn với công việc của mình.
Tôi đã gặp Tạ Trường Ly.
Cô ta nhìn tôi với vẻ mặt bối rối.
"Chào cô, chúng ta quen nhau à?"
Cô ta giả vờ rất giống.
Nhưng ánh mắt ngạc nhiên của cô ta khi nhìn tôi đã khiến tôi hiểu, cô ta nhận ra tôi.
Tôi không tìm hiểu sâu, chỉ nói:
"Tôi đến tìm cô thay cho chị tôi."
Tạ Trường Ly nắm chặt tay, kéo căng ống quần.
"Đến tìm tôi có việc gì không?"
Tôi nhướn mày, cô ta không hỏi tôi là chị tôi ai.
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
"Đừng lo lắng, tôi có việc muốn nhờ cô."
Sau đó, tôi giải thích ý định của mình.
"Chị tôi bị bệnh nặng, không sống được bao lâu nữa. Trước đây chị ấy và anh rể tôi đã giúp đỡ rất nhiều học sinh, cô chính là một trong số đó."
"Tôi muốn mời cô đến thăm chị tôi, động viên và khích lệ chị ấy một chút, có được không?"
Tạ Trường Ly rõ ràng thở phào nhẹ nhõm.
"Đương nhiên rồi! Tôi luôn muốn cảm ơn những người đã giúp đỡ tôi, giờ cuối cùng cũng có cơ hội rồi."
Vậy là tôi đã hẹn thời gian và cung cấp số phòng bệnh cho cô ta.
Rồi quay người bước đi, tôi gọi điện cho Giang Nham:
"Có thể giúp tôi điều tra xem Tạ Trường Ly và Tống Thừa có liên quan gì không?"
Giang Nham siêu giỏi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!