Chương 3: (Vô Đề)

Tống Thừa vội vàng ôm lấy cô ta, mặt đầy lo lắng.

"A Quân, A Quân, em không sao chứ? Đừng làm anh sợ!"

Nói xong, anh ta trừng mắt nhìn tôi và mẹ nguyên chủ, ánh mắt đầy giận dữ.

"Các người đều là người thân nhất của A Quân, chẳng lẽ không biết cô ấy không được xúc động quá mức sao?"

Tôi bực bội bật ra một tiếng chậc.

"Anh còn biết Diệp Quân không được xúc động cơ à? Từ lúc bước vào nhà, anh cứ nép sau lưng chị ta, định trông chờ chị ta xử lý tôi để anh được ngồi mát ăn bát vàng đúng không?" 

"Nếu có bản lĩnh thì quỳ xuống xin lỗi tôi đi, nấp sau lưng đàn bà thì có gì giỏi chứ?"

Diệp Quân lại lần nữa đứng ra che chắn cho người đàn ông của mình.

"Diệp Sinh, đó là anh rể em đấy!"

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

Đang hét vào mặt ai vậy?

Tôi đột ngột đứng dậy, lạnh lùng nhìn chằm chằm Diệp Quân.

"Lúc chị để người đàn ông của mình cưỡng h.i.ế. p em ruột, sao không nhớ ra anh ta là anh rể tôi?"

Tống Thừa tròn mắt nhìn tôi, có vẻ không ngờ tôi lại nói thẳng đến mức đó.

Diệp Quân thì lập tức lảng tránh ánh mắt.

"Em đang nói bậy gì thế? Cái gì mà cưỡng hiếp? Diệp Sinh, sao em có thể nói ra những lời như vậy? Mẹ, mẹ không quản em ấy sao?"

Tôi thực sự đã mất sạch kiên nhẫn.

"Được rồi, đừng có ầm ĩ nữa! Một là quỳ xuống xin lỗi tôi, hai là cút về ngồi tù! Đừng có phí thời gian của tôi!"

Tống Thừa và Diệp Quân nhìn nhau.

Có vẻ cuối cùng họ cũng nhận ra tôi không phải đang dọa chơi.

Tống Thừa nắm lấy tay Diệp Quân, kéo cô ta ra sau lưng mình, như đang bảo vệ.

"Lần này là chị em sai. Vì tình trạng sức khỏe, cô ấy có phần hành động quá khích. Anh thay cô ấy xin lỗi em."

Tôi nhìn anh ta đầy mỉa mai.

"Lảng tránh trọng điểm, lại còn làm bộ làm tịch như thể bất đắc dĩ? Nghe giọng điệu của anh mà thấy cứ như tôi đang không hiểu chuyện, còn anh thì người lớn độ lượng lắm? Thật ghê tởm?"

Diệp Quân đỏ bừng mặt vì tức.

"Diệp Sinh, em đừng được đà lấn tới! Cho dù chị sai, nhưng cuối cùng có xảy ra chuyện gì đâu? Em còn muốn thế nào nữa hả?!"

Chát!

Mẹ nguyên chủ cuối cùng cũng không nhịn được nữa, mắt đỏ hoe, vung tay tát thẳng vào mặt Diệp Quân.

Thật sự làm tôi hơi bất ngờ.

Diệp Quân bị đánh đến choáng váng, sững người đứng nhìn mẹ mình không thể tin nổi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!