Chương 8: (Vô Đề)

Vừa mở miệng đã là hình tượng nạn nhân.

Dũng cảm chất vấn kẻ mà cô ta cho là ác nhân, An Hân vận dụng thuần thục.

Tôi liếc nhìn mẹ nuôi đang lo lắng và An Hân với vẻ mặt nghĩa hiệp, khẽ cười nhạt.

"Chị muốn ở bao lâu thì ở, không ai đến thúc giục chị đâu."

Sau khi lên xe, tôi đổi sang sim điện thoại của nữ chính, xóa hết tin nhắn rác.

Tìm thông tin liên lạc của nam chính, bắt chước giọng điệu của nữ chính, than phiền về những chuyện gần đây.

Gửi tin nhắn đi xong, bất kể phản hồi thế nào, trực tiếp tắt máy.

[Truyện được dịch và biên tập bởi team Qi Qi, chỉ đăng tại tài khoản Me Qi Qi. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.♥️♥️]

Không phải muốn chơi trò yêu đương bệnh hoạn ép buộc sao? Để xem anh ta bệnh hoạn đến mức nào.

Không lâu sau, tin tức An Quảng Châu bị xe đ.â. m truyền đến.

Thật là phong thủy xoay vần.

Kiếp trước, vì tiền bảo hiểm mà anh ta khiến tôi thành người què.

Bây giờ nam chính vì tình yêu mà khiến An Quảng Châu thành người què, đáng đời.

Lại một cái gạt tàn thuốc bị hy sinh.

An Thành Nghiệp gần đây uống thuốc ngày càng thường xuyên.

Công ty gặp vấn đề về tài chính, đứa con gái nuôi duy nhất đặt hy vọng vào lại đang trong giai đoạn nổi loạn không về nhà.

Giờ lại thêm đứa con trai duy nhất bị tai nạn mà không tìm ra thủ phạm.

Chỉ cần suy nghĩ một chút là biết An Quảng Châu lại đắc tội với người không nên đắc tội, may mắn là giờ chỉ nằm viện và què một chân.

Tuy nói muốn đuổi An Quảng Châu đi.

Nhưng hiện tại là con trai duy nhất, An Thành Nghiệp vẫn vội vàng đến bệnh viện.

Tôi mở điện thoại đã tắt mấy ngày.

Hết tin nhắn này đến tin nhắn khác từ nam chính hiện ra, tôi kiên nhẫn trả lời tin nhắn của anh ta.

Hẹn anh ta tối nay gặp ở nơi nữ chính gặp nam chính lần đầu, nói có bất ngờ cho anh ta.

Giống như trong tất cả những tiểu thuyết Mary Sue.

Nữ chính bông hoa trắng nhỏ và nam chính bệnh kiều gặp nhau lần đầu là cô ấy cứu một chàng trai chỉ còn nửa hơi thở trong con hẻm tối.

Từ đó chàng trai trở thành con ch. ó của nữ chính bông hoa trắng, chỉ đâu đánh đó.

Gần đây bà Trâu thường xuyên đi sớm về khuya.

Biết bà đang làm gì nhưng tôi cũng không can thiệp.

Có thể cùng một người đầu óc không có bao nhiêu thứ mà vẫn làm được.

Chỉ biết rằng một khi bà Trâu nghiêm túc, bà sẽ là một thanh kiếm sắc bén.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!