Chương 3: (Vô Đề)

4.

Cuối cùng An Thành Nghiệp vẫn sắp xếp cho tôi nhập học càng sớm càng tốt.

Lý do là sắp vào lớp 12, học hành gấp rút.

Ngày đầu tiên chuyển trường, An Hân và tôi cùng ngồi trên xe nhà họ An xuất hiện trước cổng trường.

An Hân với tư cách là nữ chính của cả câu chuyện.

Cô ta đã sớm là nhân vật nổi tiếng thậm chí là nữ thần ở trường Thất Trung.

Bỗng nhiên cô ta có thêm một cô em gái.

Và nhà họ An tuyên bố với bên ngoài là tìm lại được con gái thứ hai.

Ở Thất Trung

- nơi tập trung những đứa con nhà giàu được nuông chiều đến mức mất hết lý trí.

Tất nhiên sẽ dùng bộ não thiếu một sợi dây thần kinh của họ để nghĩ ra vài thứ lung tung.

Vì vậy khi tôi thấy chỗ ngồi trống ban đầu bị vẽ đầy những hình vẽ nguệch ngoạc ác ý, ghế cũng biến mất, tôi không ngạc nhiên.

Trong hơn chục lần luân hồi trước đó, những thủ đoạn này đã xuất hiện nhiều lần.

Tất cả mọi người cố ý hay vô ý đều liếc nhìn về phía tôi.

Trong đó những ánh mắt ác ý không che giấu nằm ở dãy cuối lớp.

Nam phụ của cuốn sách này, cũng là thủ phạm chính gây ra bạo lực học đường cho nữ phụ.

Tôi đeo cặp sách, đi về phía cuối lớp.

Cậu học sinh ngồi ở đó nhìn tôi với vẻ khinh thường.

"Học sinh mới, chỗ ngồi của cậu ở đằng kia, không thấy à?"

Tôi lười nghe cậu ta nói nhảm.

Mang theo hận thù của mấy kiếp trước, tôi giơ chân đá vào ghế dưới m.ô.n. g cậu ta.

Cậu ta cùng cái bàn ngã về phía trước.

Tôi giẫm một chân lên sách của cậu ta, nhấc ghế lên.

"Cảm ơn cái ghế của cậu, sau này mong được chỉ giáo nhiều hơn, bạn học nhiệt tình không biết tên ạ."

Tôi vừa rút một tờ giấy từ bên cạnh để lau tay.

Nữ thần công lý tuy chậm nhưng vẫn đến.

Giọng nói cô ta mềm mại, thậm chí còn ngọt ngào.

Cô ta mang theo giọng điệu chất vấn không thể chối cãi của chủ tịch hội học sinh:

"Tiểu Duyệt, sao em lại bắt nạt bạn học?"

Tôi khó chịu tặc lưỡi một cái.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!