"Rất đặc biệt nhưng hơi đáng sợ."
An Thành Nghiệp phản ứng đầu tiên, ánh mắt sắc bén nhìn An Hân.
"Duyệt Duyệt mới về, là chị gái, hành động của con rất khiến người ta thất vọng, An Hân."
Đóa hoa trắng nhỏ trông có vẻ sắp khóc.
Cúi đầu:
"Không, không phải, không phải con làm."
Thấy An Thành Nghiệp còn định nói thêm, An Quảng Châu bên cạnh bịt chỗ mũi bị đánh trúng.
Nói giọng nghèn nghẹn:
"Con làm đấy, không liên quan đến An Hân."
"Ai biết cô ta có phải con ruột nhà họ An không, vợ chồng kia đã làm chuyện đó một lần, thì có thể làm lần thứ hai."
Mày. An Thành Nghiệp tức giận.
Tôi lạnh lùng nhìn bộ dạng An Quảng Châu cố gắng biện minh, tôi lùi lại, chui vào lòng bà Trâu.
"Mẹ ơi, con có thật sự là con của bố mẹ không?"
Nghe câu này, Trâu Văn lập tức lên tiếng ngắt lời cuộc đối đầu của cha con họ.
"An Thành Nghiệp, con trai anh thì anh tự quản đi. Duyệt Duyệt là con gái tôi, đừng có được đằng chân lân đằng đầu."
Nói xong, bà kéo tôi vào nhà.
Đi ngang qua An Hân đang đứng yên tại chỗ.
Khi ánh mắt chúng tôi gặp nhau, tôi nở nụ cười độc ác.
Sau khi thấy được biểu cảm kinh hoàng của cô ta, tâm trạng tôi trở nên rất tốt.
Bà đây đã nhịn các người hơn chục kiếp, ai còn nhịn nữa thì là đồ ngu.
Bất quá là xóa tài khoản làm lại thôi, ai sợ ai?
3.
An Quảng Châu đã bị cảnh tỉnh một phen, nên trong bữa ăn đặc biệt im lặng.
Khi An Thành Nghiệp tự nói về vấn đề học tập của tôi sau này, An Hân đã lấy lại tinh thần.
Cô ta tiếp lời:
"Tiểu Duyệt sẽ đến trường Thất Trung phải không? Em có muốn học cùng lớp với chị không?"
"Đúng đó, chị gái con học lớp A trường Thất Trung, lại là chủ tịch hội học sinh, con mới đến để chị ấy giới thiệu cho vài người bạn."
Lời giới thiệu của An Thành Nghiệp khiến An Hân càng thêm tươi tắn, nói những lời khiêm tốn.
Trong cuộc đối đáp của hai người, họ đã quyết định chuyển học bạ của tôi.
[Truyện được dịch và biên tập bởi team Qi Qi, chỉ đăng tại tài khoản Me Qi Qi. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.♥️♥️]
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!