Thế giới này dường như đặc biệt ưa chuộng những bộ phim cổ trang, tu tiên. Bộ Cửu Trùng Thiên này có kỹ xảo tốt, cốt truyện hay, diễn xuất cũng xuất sắc. Trong phim, Tiêu Chân không phải nhân vật chính diện, hắn là ma đầu, ngụy trang thành chân tiên, cướp lấy thân phận của một kẻ tu tiên có mệnh cách tương đồng, quyến rũ Huyền Nữ do Khương Văn thủ vai, dùng lời ngon ngọt để chiếm được nước mắt của nàng.
Vì đã động lòng với Huyền Nữ, sau khi có được giọt lệ ấy, hắn lại không nỡ dùng đến, cuối cùng bị một ma đầu khác trong ma đạo đánh cắp.
Từ đó dẫn đến một cuộc đại chiến long trời lở đất, trận chiến ấy làm đảo lộn quy tắc của ma, yêu, người và tiên giới. Nhân gian lầm than, tiên giới ly tán, ma và yêu không còn chốn dung thân. Tiêu Chân và Huyền Nữ, để duy trì cân bằng tứ giới đã dùng linh thể, dùng thân mình nghịch chuyển thời gian. Huyền Nữ mang theo hận ý lập lời thề, quay về quá khứ, không bao giờ để mình gặp lại hắn nữa.
Tiêu Chân chấp nhận. Sau khi thời gian bị nghịch chuyển, Huyền Nữ quay về mười vạn năm trước, nhưng mãi không tìm thấy ma đầu từng do Tiêu Chân thủ vai. Hắn đã ở lại mười vạn năm sau…
Và trở thành phàm nhân, lang thang trong nhân thế đầy rẫy cảnh sinh linh lầm than.
Châu Mạt rất ít khi nghiêm túc xem phim tu tiên như thế này, nhưng phải thừa nhận rằng, kịch bản ở thế giới này còn đặc sắc hơn nhiều so với thế giới trước kia của cô.
BE thì cứ BE, không kéo dài, không dây dưa.
Xem đến đoạn cuối, khi Tiêu Chân khoác áo cà sa, bước qua núi xác biển lửa… viền mắt Châu Mạt đỏ hoe. Tạ Xiễn lập tức bóp cằm cô, "Không được khóc!!"
Châu Mạt chớp chớp mắt, hỏi: "Anh có xem không?"
Tạ Xiễn: "Xem được một chút."
Giọng điệu rất miễn cưỡng, anh nhấc tay vịn giữa hai người lên, kéo Châu Mạt vào lòng, cằm tựa lên đầu cô, phần lớn thời gian đều chỉ nhìn cô.
Mấy lần định che mắt cô lại, lại bị cô gạt ra.
Tâm trạng anh không tốt.
"Tôi thấy cốt truyện rất hay, cảm động." Châu Mạt nhận xét.
"Anh thấy bình thường, hơi khó xem." Tạ Xiễn nói.
Châu Mạt: "….. Anh có xem đâu mà nói."
Tạ Xiễn: "Không xem thật."
Châu Mạt: "……"
"Đi thôi." Đèn trong rạp bật sáng, không ít người đứng dậy, khá nhiều cô gái đang cầm khăn giấy lau nước mắt. Tạ Xiễn ôm lấy Châu Mạt đi từ cửa sau ra ngoài, cô đeo khẩu trang, tay cầm khăn giấy chấm nhẹ khoé mắt. Nhà vệ sinh nằm cuối hành lang sau cửa, có không ít cô gái đang xếp hàng.
Châu Mạt cũng cần đi vệ sinh, cô đưa túi xách cho Tạ Xiễn rồi cầm khăn giấy vào trong.
Đây là lần đầu tiên Tạ Xiễn xách túi giúp phụ nữ. Anh cầm túi, cúi đầu xem email trên điện thoại. Người đàn ông cao ráo, mặc sơ mi đen quý phái, quần dài đen, góc nghiêng sắc lạnh…
Đứng nơi cửa ra vào.
Rất thu hút. Trước khi vào nhà vệ sinh, không ít cô gái đều liếc nhìn hắn một cái. Tuy rạp chiếu phim này thường hay gặp trai đẹp, những công tử nhà giàu ăn mặc thời thượng, toàn hàng hiệu, nhưng kiểu đàn ông mặt lạnh, trưởng thành, mang vẻ cấm dục như thế này thì rất hiếm.
Một vài cô gái nhìn anh, còn lén chụp hình. Có người không nỡ rời đi, nấp vào một góc âm thầm quan sát…
Quan sát mãi…
Có người bắt đầu thấy không ổn…
"Hình như đã gặp anh ấy ở đâu rồi…"
"Aaaa Tạ Xiễn!! Là Tạ Xiễn đó!!! Mấy người không xem hot search à? Trời ơi, là Tạ Tổng đấy!!!"
"Thật là anh ấy à? Không thể nào?"
"Aaaa là anh ấy thật! Là anh ấy! Tạ tổng của Công ty Đầu tư Cao Thịnh! Gần đây còn bị bắt gặp quỳ gối trên bàn giặt đồ đó, chính là người đó!!!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!