Thành Anh đang đợi Châu Mạt ở công ty. Vừa bước vào, Châu Mạt đã thấy Thành Anh đặt xấp tài liệu trong tay xuống, nhẹ giọng nói: "Đến rồi à?"
Châu Mạt chạy vội nên trán lấm tấm mồ hôi, cô khẽ cười.
Thành Anh đi trên đôi giày cao gót, bước lại gần phía cô.
Trước cửa công ty, người ra vào tấp nập. Mỗi khi thấy Thành Anh, ai nấy đều lịch sự chào hỏi. Đúng lúc đó, trợ lý của Trần Du Tây cầm một kịch bản chạy vội từ bên trong ra, vô tình chắn đường Thành Anh: "Chị Thành, Du Tây nói vai diễn này có chút vấn đề…"
Khi nói, trợ lý còn liếc nhìn Châu Mạt một cái. Nhìn thấy khuôn mặt mộc mạc, thanh tú nhưng không nổi bật của cô, ánh mắt người trợ lý liền lảng đi.
"Vấn đề gì?" Thành Anh nhận lấy kịch bản, lật xem, sắc mặt hơi trầm xuống: "Đỗ Liên Tây ép hơi quá rồi đấy…"
"Đúng thế ạ…" Trợ lý cau mày tỏ vẻ bất bình.
Thành Anh trả lại kịch bản, nói: "Mang về trước đi, chuyện này để sau. Giờ tôi đưa Châu Mạt đi chụp poster."
"Châu Mạt?…" Trợ lý thoáng ngập ngừng, "Là cô ấy ạ?"
Cô ta chỉ về phía Châu Mạt, vẻ mặt đầy nghi hoặc.
Bởi vì trong quá trình tuyển chọn diễn viên cho bộ phim này, cuối cùng đạo diễn lại chọn một diễn viên hoàn toàn chưa từng nghe tên. Thậm chí trong hồ sơ, công ty cũng chẳng có nổi một tấm ảnh của cô ấy.
Không ít người tò mò bàn tán: Rốt cuộc Châu Mạt là ai? Trông ra sao? Có phải là người tình mà nhà đầu tư đưa vào hay không…
Bây giờ thì đã thấy mặt rồi.
Quá đỗi bình thường…
Vẻ ngạc nhiên hiện rõ trên khuôn mặt trợ lý, không hề che giấu.
Thành Anh khẽ bật cười, quay sang nói với Châu Mạt: "Đi thôi."
Châu Mạt khẽ mỉm cười, bước theo cô.
Hai người cùng đi xuống lầu. Phía sau tòa nhà có một cổng phụ, nơi đó đang đỗ sẵn một chiếc xe thương vụ màu đen.
"Cạch" một tiếng, Thành Anh mở cửa xe, Châu Mạt theo sau ngồi vào trong.
Tài xế lập tức khởi động xe.
Địa điểm chụp poster là một studio khá nổi tiếng, tòa nhà thiết kế hình thoi, chỉ có một tầng, cửa vào lại rất thấp, ai cao một chút đi qua đều phải cúi đầu…
Trên xe, Thành Anh dặn dò Châu Mạt vài điều cần lưu ý. Cô nhận ra Châu Mạt rất hiểu chuyện.
Chỉ cần gợi ý nhẹ, Châu Mạt đã có thể bắt nhịp.
Trong lòng, Thành Anh âm thầm đánh giá lại cô.
Xe dừng trước cửa studio, Thành Anh dẫn Châu Mạt xuống xe, bước vào bên trong. Không gian rất rộng, sàn nhà bày bừa các thiết bị chụp hình, đủ kiểu nghệ sĩ và diễn viên với lớp trang điểm sặc sỡ lướt qua lướt lại ở sảnh lớn. Đi sâu vào trong là các phòng riêng.
Thành Anh đẩy cửa một căn phòng, thò đầu vào cười: "Xin lỗi, tới muộn rồi."
Bên trong, chuyên viên trang điểm, nhiếp ảnh gia và trợ lý đều đã ngồi sẵn chờ. Chuyên viên trang điểm đang gặm nốt quả táo, vừa nhai vừa đáp: "Chị Thành, hai người đến sớm nhất đấy…"
Căn phòng này là nơi chụp poster cho vai nam ba, nam tư, nữ ba, nữ tư trong phim [Ung Tình Châu Ngọc]. Đối diện là phòng của nữ chính, chéo bên kia là nam chính. Còn phòng bên cạnh là nam hai, nữ hai.
Phân cấp rất rõ ràng.
"Là vai Tử Tây đúng không?" Chuyên viên trang điểm ném lõi táo vào thùng rác, phủi tay đứng dậy, nhìn về phía Châu Mạt.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!