Đèn ở hồ bơi ngoài trời bật sáng, ánh vàng lan tỏa khiến khung cảnh thêm phần ấm áp. Gió thổi xào xạc qua hành lang, cuốn chiếc khăn choàng trên cánh tay Châu Mạt bay lên, rồi nhẹ nhàng rơi xuống đất, thấm ướt.
Cả anh Năm, anh Sáu, anh Bảy và cả ông nội đều hướng mắt về phía này.
Cánh tay ôm lấy vòng eo mềm mại, mượt mà…
Tạ Xiễn bỗng ngẩn người trong khoảnh khắc.
Trong không khí, hơi thở hòa quyện cùng mùi hương tóc thoang thoảng. Thêm vào đó, là cảm giác mơ hồ khó gọi tên.
Châu Mạt lập tức thoát ra khỏi vòng tay anh, né sang một bên, đôi chân trần giẫm lên nền nước đọng, khẽ lẩm bẩm: "Cảm ơn anh."
Thật là… nóng quá.
Vòng tay bỗng trống rỗng.
Tạ Xiễn lập tức hoàn hồn, liếc nhìn người con gái bên cạnh. Ánh mắt chạm nhau trong tích tắc, anh hơi nhíu mày, cúi người nhặt điện thoại lên rồi quay lại bể bơi.
Châu Mạt đưa tay xoa tai, dịu dàng nói với ông nội Tạ: "Ông ơi, con đi tắm đây, chuẩn bị ăn tối rồi ạ."
Nói xong, cô không đợi ông trả lời, cúi người nhặt lấy chiếc khăn choàng rồi chạy vào hành lang. Cô hoàn toàn chẳng để tâm đến chuyện vừa rồi mình vô tình ngã vào lòng Tạ Xiễn…
Là một diễn viên, cô đã quen với việc phải thân mật với các nam diễn viên, ôm eo, nắm tay, thậm chí là hôn, chuyện quá đỗi thường tình. Nếu chỉ một cái ôm mà đã khiến tim cô rối loạn, thì làm sao tiếp tục đóng phim được?
Người đàn ông bên hồ bơi nhìn bóng dáng mảnh khảnh ấy khuất dần trong hành lang, chiếc khăn ướt còn đung đưa theo gió.
Anh Năm bơi tới gần Tạ Xiễn, nhếch môi cười: "Cảm giác ôm eo… thế nào?"
Cô nhóc hồi xưa ấy.
Ai ngờ giờ lại có vòng eo mảnh dẻ đến vậy.
Tạ Xiễn tựa vào bờ, rút ra một điếu thuốc, không đáp.
Anh Sáu tặc lưỡi: "Chắc là theo phản xạ muốn ôm chặt hơn chứ gì?"
Động tác kẹp thuốc của Tạ Xiễn khựng lại, sau đó anh cụp mắt, thong thả ngậm lấy điếu thuốc.
Ông nội Tạ đứng dậy, cầm lấy chiếc khăn bên cạnh lau người, ánh mắt sắc lạnh rơi lên người cháu trai…
Hừ…
Thằng nhóc này.
–
Vừa qua bảy giờ, bữa tối gần như đã chuẩn bị xong. Châu Mạt dù không xuống nước nhưng vẫn đi tắm, khi xuống nhà mấy người đàn ông dưới tầng một cũng vừa tắm xong, người thì ngồi, người thì đứng, trò chuyện rôm rả.
Khi ngoảnh lại thấy Châu Mạt, tiếng cười nói liền dịu hẳn, anh Sáu còn tỏ vẻ hứng thú nhìn sang Tạ Xiễn.
Tạ Xiễn chống cằm lắng nghe anh Bảy nói chuyện, nghe thấy tiếng động thì quay đầu lại.
Châu Mạt đứng ở đầu cầu thang, tóc đã sấy khô xõa trên vai, mặc áo thun và quần short, không để lộ vòng eo nhưng đôi chân thì lộ ra…
Vẫn là làn da trắng đó.
Trắng và thẳng tắp.
Anh Sáu vẫy tay: "Cô nhóc, lại đây ngồi đi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!