Sau khi trở về cung, Phù Huỳnh chuyên tâm điều chế giải dược, chỉ còn thiếu một vị thuốc cuối cùng nữa là hoàn thành.
Dược thảo này rất đặc biệt, ở Cửu U hoàn toàn không có, bất đắc dĩ, nàng đành phải đến Trọng Hoa điện tìm Ninh Tùy Uyên.
Trùng hợp thay, Thành Phong cũng có mặt, đang cùng Ninh Tùy Uyên bàn luận về vụ ám sát đêm trước. Khi Phù Huỳnh bước vào, nàng vừa vặn nghe thấy những từ như "Thanh Ngô", "dư đảng".
Sự xuất hiện của nàng cắt ngang cuộc trò chuyện, Thành Phong lập tức dừng lại, hành lễ với Phù Huỳnh rồi lui sang một bên.
Ninh Tùy Uyên liếc mắt nhìn nàng: "Giải dược đã chế xong rồi?"
Phù Huỳnh đáp: "Còn thiếu một vị."
Ninh Tùy Uyên mất kiên nhẫn: "Thiếu gì thì cứ đi tìm ngự y lấy là được."
Phù Huỳnh sớm biết hắn sẽ nói như vậy, nên giải thích: "Loại dược thảo còn thiếu gọi là Thi Giải hoa. Đây là một loài linh hoa sinh trưởng trên thi thể người, được nuôi dưỡng bởi huyết nhục, hấp thụ linh khí nhật nguyệt, chỉ nở đúng vào một khắc vào lúc nửa đêm."
Nàng giả vờ không nhìn thấy chân mày hắn hơi nhíu lại: "Cửu U của ngài, e là chẳng tìm thấy kỳ trân như vậy."
Cửu U là ma vực, người chết hóa xương, xương tàn thành đá, đừng nói là thi thể, e rằng đến cả thịt nát cũng chẳng còn sót lại. Đây cũng chính là lý do nàng đến tìm Ninh Tùy Uyên, nếu không có sự cho phép của hắn, nàng e là khó rời khỏi Cửu U.
Ninh Tùy Uyên cau mày xoa mi tâm, liếc mắt thấy Thành Phong vẫn đứng yên bên cạnh, bỗng dưng bực bội.
Thấy Đế Quân không vui, Thành Phong vội vàng lên tiếng trước khi bị trút giận: "Cách Phục Tễ Sơn trăm dặm có một bãi tha ma, thuộc hạ có thể dẫn Phù cô nương đi tìm."
Ninh Tùy Uyên đứng dậy bước xuống bậc thềm: "Ngươi không nghe nàng nói à? Đây là "kỳ trân"." Hắn nhấn mạnh hai chữ cuối, rõ ràng rất khó chịu với câu nói chê bai Cửu U của nàng.
Hắn lạnh lùng nhìn Phù Huỳnh: "Để nàng vẽ lại hình dạng thứ hoa cỏ vớ vẩn đó, ngươi dẫn người đi xa tìm kiếm rồi ta đưa nàng đến, tránh cho kỳ trân khó tìm mà xảy ra sai sót."
Mỗi lần nhắc đến hai chữ "kỳ trân", hắn đều nghiến răng nghiến lợi.
Phù Huỳnh cảm thấy kỳ lạ, nàng chỉ nói thật mà thôi, hắn có cần để bụng đến vậy không? Trước đây nàng chỉ thấy hắn tàn bạo ngạo mạn, bây giờ xem ra không chỉ tàn bạo mà lòng dạ còn hẹp hòi đến đáng kinh ngạc.
Khi bước ra khỏi Trọng Hoa điện, Thành Phong tốt bụng giải thích: "Phù cô nương đừng so đo với Đế Quân, cô nương không biết đó thôi…"
Hắn nhìn quanh quất, sợ bị Ninh Tùy Uyên nghe thấy, xác định không ở gần mới ghé sát người nàng, che miệng hạ giọng: "Cửu U thành này là do Đế Quân dốc hết bảo vật Đông Hải, hao tốn tâm huyết xây dựng. Trân bảo kỳ vật khắp trời nam đất bắc đều có đủ, cô nương nói vậy, Đế Quân tất nhiên không vui."
Phù Huỳnh nhướn mày đầy bất ngờ, rồi không nhịn được mà khẽ cười: "Đáng tiếc thật."
Thành Phong ngẩn người: "Gì cơ?"
Phù Huỳnh chậm rãi nói: "Những bảo vật đó rơi vào nơi này, quả là phung phí của trời." Nàng nhẹ giọng than thở, "Thật đáng tiếc."
Thành Phong còn định nói thêm, nào ngờ chưa kịp mở miệng thì đã thấy một bóng người lạnh lẽo đứng trong hư quang.
Nhìn kỹ lại, không ai khác chính là Đế Quân nhà hắn. Gương mặt đối phương lạnh như băng, trông thật đáng sợ, Thành Phong rùng mình, vội vàng hành lễ: "Đế Quân."
Ninh Tùy Uyên chậm rãi bước qua Thành Phong, nhếch môi cười lạnh với Phù Huỳnh: "Nếu Cửu U của ta không lọt vào mắt Thánh Nữ, chi bằng dọn đến Ngục Lâm đi. Dù không có Thi Giải Hoa, nhưng với bản lĩnh của Thánh Nữ, bản tôn tin rằng một ngày nào đó, ngươi nhất định có thể tự trồng ra."
Hắn cúi người nhìn thẳng vào mắt nàng, giọng điệu lạnh lẽo: "Dù sao ở nơi đó thứ không thiếu nhất chính là… người chết."
Phù Huỳnh lùi một bước, cúi đầu.
Ninh Tùy Uyên thẳng lưng, hai tay chắp ra sau: "Thành Phong, ngươi thấy thế nào?"
Bị gọi tên đột ngột, Thành Phong sợ đến run môi.
Hắn nhìn Ninh Tùy Uyên, rồi lại nhìn sắc mặt trắng bệch vì trúng độc của Phù Huỳnh, khó xử đáp: "Đế Quân, Phù cô nương chỉ là vô tình lỡ lời mà thôi." Nói rồi kéo kéo tay áo nàng, "Phải không, Phù cô nương?"
Phù Huỳnh ngoan ngoãn gật đầu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!