Chương 2: (Vô Đề)

Bình luận thấy nữ chính, như thấy được hy vọng:

[Bé cưng ơi, mau ngăn cản Đoạn Châu lại, anh ấy sắp hy sinh thân mình cho nữ phụ rồi.]

[Đúng vậy, đừng để nữ háo sắc đó làm bẩn Đoạn Châu.]

[Cưng ơi, cưng giữ gìn trinh tiết cho nam phụ đi, trông cậy vào cưng đó.]

Nữ chính còn chưa kịp mở miệng, nam chính Ôn Thương Thời đã không đồng tình mà nhíu mày:

"Hôm nay hai người mới gặp nhau mà."

Đoạn Châu cúi đầu nhìn tôi một cái:

"Hết cách rồi, Vân Vân quá có sức hút, tôi vừa gặp đã yêu. Vân Vân, em thì sao?"

Lúc này, tôi đang tựa vào n.g.ự. c Đoạn Châu.

Liên tục xuýt xoa, to quá, đàn hồi tốt thật đấy!

Tôi không nhịn được sờ thêm hai cái, rồi nói:

"Em cũng thật lòng thích Đoạn Châu."

Thấy Ôn Thương Thời định nói thêm gì đó, tôi vội ngắt lời:

"Thôi nào, em với Đoạn Châu đi trước nhé, anh Ôn, anh với Lê Tử cứ từ từ nói chuyện."

Tôi lại nháy mắt với Thẩm Lê: Lê Tử, cố lên nha!

Công bằng mà nói, tôi không ghét Thẩm Lê.

Tôi và cô ta là bạn cùng phòng, quan hệ vẫn luôn tốt.

Lần này, thấy tôi áp lực nghiên cứu lớn, cô ta còn nhiệt tình rủ tôi đi chơi để thư giãn.

Lúc nãy nhìn thấy bình luận, tôi hiểu dụng ý của cô ta, nhưng vẫn không trách cô.

Đoạn Châu vốn dĩ không phải người tốt.

Tôi cũng chẳng phải người gì hay ho, tôi chỉ là háo sắc, ham thân thể anh ấy.

Theo một nghĩa nào đó, chúng tôi khá hợp nhau.

3

Tôi bảo Đoạn Châu đưa tôi đến khách sạn năm sao tốt nhất ở đây, đặt luôn phòng tổng thống.

Một đêm 88.800 tệ, tiền anh ấy trả.

Tôi nghĩ rất rõ ràng, anh ấy có thể lừa tình cảm của tôi, nhưng tuyệt đối không được lừa tiền tôi.

Trước khi lên lầu, tôi bảo Đoạn Châu ghé cửa hàng tiện lợi một chuyến, mua vài món đồ.

Nhân lúc anh ấy cúi đầu mở cửa, tôi lén kiểm tra đồ anh ấy mua, là loại siêu mỏng 0.01, cỡ đại. Tôi hơi yên tâm một chút.

Bình luận trên màn hình bắt đầu điên cuồng tràn ngập:

[Khỉ thật khỉ thật khỉ thật, nữ phụ ăn sung sướng thật đấy.]

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!