Edit: Tiểu Kê
Beta: Tiger Nguyễn, Nguyệt Hạ.
_____________________________________
"Nhưng mà Tử ɖu͙ƈ......"
Diệp Nha chỉ mới nói được bốn chữ đã bị Diệp Lâm Xuyên vác lên như bao gạo đưa ra bên ngoài, ông tìm một chỗ yên tĩnh rồi thả cô xuống, nhìn Diệp Nha từ trêи cao xuống.
"Có tin ta ném ngươi đi hay không hả?"
Giọng nói của người đàn ông lạnh như băng, bên trong không có nửa phần tình cảm.
Kiên nhẫn của ông luôn có hạn, đối với những hành vi ấu trĩ và nông cạn của trẻ con ông có thể chịu đựng được, nhưng không có nghĩa rằng ông sẽ luôn luôn chịu đựng, Diệp Lâm Xuyên đặc biệt không thích thứ đồ giả này chút nào, cho dù ông có nhìn thêm cô bé nhiều hơn một lần nữa thì vẫn cảm thấy chán ghét mà thôi.
Hiện tại cô tự tiện xông vào công ty làm loạn cuộc hội nghị, điều này khiến cho cảm giác không thích ở tận đáy lòng ông lại tăng lên.
Những lời này cũng không làm Diệp Nha tức giận, khuôn mặt nhỏ trắng như sứ, ồm ồm nói:
"Ngươi có thể vứt bỏ ta, nhưng không thể vứt bỏ Tử ɖu͙ƈ."
Diệp Lâm Xuyên rũ mắt nhìn đồng hồ, cảm xúc theo sự chuyển động của kim giây càng ngày càng thêm mất kiên nhẫn.
"Tử ɖu͙ƈ chạy đi mất rồi, ngươi không lo lắng sao?"
Hô hấp của Diệp Lâm Xuyên ngưng trệ, sắc mặt âm trầm xuất hiện những vết tích rạn nứt nhỏ.
"Diệp tổng, giám đốc Triệu tới rồi." Thư kí đi tới báo cáo.
Cô ta liếc mắt nhìn Diệp Nha, thấp giọng nhắc nhở:
"Các cổ đông đều đang đợi ngài, đúng rồi, công ty chi nhánh bên kia đến muốn lấy sổ sách."
Đã biết.
Giọng Diệp Lâm Xuyên hơi trầm xuống, Tôi lập tức qua đó.
Thư kí lại lần nữa rời đi.
Diệp Lâm Xuyên nhắm mắt xoa xoa ấn đường, hít một hơi thật sâu,
"Ta sẽ kêu trợ lý Hà phái người đi tìm, hiện tại ta rất bận không thể đi được, ngươi cùng Diệp Thanh Hà về nhà trước đi, đừng đến làm phiền ta nữa, cũng đừng quấy rầy ta, biết chưa?"
Nói xong lời này, ông bước nhanh rời đi.
Diệp Nha hơi thất thần một chút, rồi dùng đôi chân ngắn ngủi của mình vội vàng đuổi theo :
"Nhưng mà em trai, em không đi sao? Mẹ nói muốn gỡ được dây thì phải đi tìm người buộc dây, em không đi nói với anh Tử ɖu͙ƈ, anh ấy sẽ rất buồn."
Diệp Lâm Xuyên làm mặt lạnh, mắt điếc tai ngơ.
Diệp Nha thở dốc, cứ việc mệt nhưng vẫn không quên nói chuyện:
"Em làm cha như vậy là không được, cẩn thận...... cẩn thận Tử ɖu͙ƈ mà còn có cả anh trai nữa sẽ bỏ đi người làm cha như em đấy, em sẽ không được làm cha của người khác đâu."
Diệp Lâm Xuyên hừ một tiếng cười lạnh, đột nhiên dừng bước, cúi đầu nhìn vào đôi mắt trong suốt của cô:
"Ba và con là trêи quan hệ huyết thống, tuy rằng ngươi nói năng hùng hồn rất là có đạo lý, nhưng trêи đời này không ai có thể ruồng bỏ ba mẹ của chính mình."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!