Chương 38: Đời Trước

Nàng nói xong chuyện đó, cả hai bên đều trầm mặc thật lâu.

Thu Triệt nâng tay, cuối cùng nhẹ nhàng đặt lên đầu nàng như trấn an một hài tử, giọng nhẹ nhàng nói: "Không có việc gì."

"Kỳ thật ngươi không nói cũng không sao, không ảnh hưởng gì cả."

Lý Thanh Ngô vì hành động ấy của nàng hơi sửng sốt, miễn cưỡng mỉm cười một cái, chỉ tưởng nàng vẫn còn đang an ủi chính mình.

Thu Triệt bình thản chuyển sang chuyện khác: "Gần đây không phải đang vội kinh doanh cửa hàng sao, cùng ta bàn bạc xem thế nào?"

Lý Thanh Ngô liền cũng không nói tiếp về chuyện kia nữa.

Nàng suy nghĩ một lúc, đứng dậy đi đến án thư của mình, lấy mấy quyển sổ sách về đây, do dự nói: "Ta đang muốn cùng ngươi thương lượng... Ta cảm thấy, mấy cái cửa hàng này đều cần phải thay chưởng quầy. Gần nửa tháng nay sổ sách đều thu không đủ chi. Ta tìm hiểu hỏi han thì phát hiện bọn họ đều có tham ô."

Thu Triệt hơi nghi hoặc: "Đổi thì cứ thay đổi, ngươi thấy thế nào thì làm vậy. Thương lượng gì với ta?"

Lý Thanh Ngô đỏ mặt, lắp bắp nói: "Vì là của hồi môn, cho nên... Hiện tại là tài sản của hai người chúng ta."

Nên mới cần thương lượng cùng nhau.

Thu Triệt bật cười: "Ta lại đâu phải là phu quân thật sự của ngươi... Những việc này, ngươi tự quyết định là được rồi, ta đối với chuyện ấy cũng chẳng có ý kiến gì, chỉ có thể phụ trách lắng nghe thôi."

Lý Thanh Ngô cúi mắt, gật gật đầu, rồi lại nói: "Còn có một việc nữa."

"Ta cảm thấy những đồ vật bán ở các cửa hàng này đều quá bình thường, toàn là những son phấn cũ kỹ, ngay cả kiểu dáng y phục cũng đều rất cũ xưa, hoặc là quá đắt tiền, bình dân bá tánh mua không nổi, hoặc là quá rẻ tiền, mặc lên cũng không thoải mái... Điều này cũng là nguyên nhân lớn nhất khiến các cửa hàng thu không đủ chi."

Dưới ánh mắt cổ vũ của Thu Triệt, nàng từ từ bổ sung câu nói tiếp theo: "Ta muốn thử xem, tìm người làm chút đồ mới mẻ đa dạng."

Thu Triệt nghiêm túc suy nghĩ, gật đầu: "Cũng không tệ, có thể tìm những người thủ công có kinh nghiệm..."

"Không phải," Lý Thanh Ngô nhẹ giọng ngắt lời nàng, hơi có chút ngượng ngùng nói, "Ta định tự mình thiết kế."

Nàng thấp thỏm bổ sung nói: "Ta đối thi họa cùng phương diện thêu thùa cũng tính là am hiểu, cho nên muốn tự mình thử xem."

Thu Triệt kinh ngạc dừng lại câu chuyện.

Rồi nhanh chóng nói: "Vậy đương nhiên cũng không thành vấn đề."

Nàng nói xong, bỗng nghĩ tới chuyện đời trước, nàng cũng từng nói với Lý Thanh Ngô, bảo nàng tìm xem bản thân thích gì, không cần lúc nào cũng xoay quanh mình.

Sau đó đối phương bị nàng đóng gói đưa đến Giang Nam, dường như cũng thật sự nghe theo lời khuyên của nàng, vẫn luôn làm những việc buôn bán nhỏ lẻ ấy.

Mười năm sau khi Thu Triệt lên vị trí Thừa tướng, Lý Thanh Ngô đã ở Giang Nam tạo dựng được danh tiếng riêng.

Nàng linh cảm chợt lóe lên, hỏi: "Nếu phải làm hàng mới, đương nhiên cũng cần có cái tên mới. Ta nghe người ta nói, phàm là cửa hàng lớn, đều có danh hào riêng, ngươi có muốn cũng đặt cho cửa hàng của mình một cái danh hào không?"

"Điều này thật ra chưa nghĩ tới," Lý Thanh Ngô như thể không nghĩ nàng sẽ suy nghĩ xa như vậy, bất ngờ, nhưng cũng không từ chối, thử nói, "Không bằng, ngươi giúp ta nghĩ một cái?"

Thu Triệt giả bộ trầm ngâm một lát: "Vậy gọi là Chu Nhan thế nào?"

Đây chính là hiệu buôn của Lý Thanh Ngô đời trước.

"Chu Nhan..." Lý Thanh Ngô lẩm bẩm một lần, không biết nghĩ tới điều gì, nhàn nhạt cong môi cười, "Hảo, vậy gọi tên này đi."

Thu Triệt hơi phức tạp liếc nàng một cái.

Lý Thanh Ngô lại cùng nàng trò chuyện vài câu về việc chỉnh đốn, cải cách cửa hàng. Lý Thanh Ngô dự tính trước tiên sẽ đóng cửa hàng, bắt đầu sửa sang lại từ cửa hàng y phục.

Tìm mấy người giúp việc, đem những vật liệu bên trong còn có thể dùng được đều chọn ra để lưu lại, thử dùng những vải vụn vứt đi để làm hàng mới.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!