Chương 26: Vào cung

"Vì cái gì kính trà lại có thể làm lỗi?"

Hai người vừa ra khỏi sân, Phục Linh còn đang vì cô gia nhà mình cho điện hạ được nở mày nở mặt mà cao hứng, bỗng nghe nàng nói ra một câu như vậy, cũng ngây người tại chỗ.

Phục Linh bất mãn, nhỏ giọng nói: "Là người ai chẳng có lúc phạm sai lầm, chẳng lẽ chuyện nhỏ như vậy cũng phải tính toán cho bằng được sao?"

Điện hạ nhà nàng mới vừa gả đến đây, không nói bị nhạc phụ, nhạc mẫu nhục nhã một trận, lẽ nào còn phải bị trượng phu không phân trắng đen trách hỏi?

Phục Linh nghĩ đến đây liền thay Lý Thanh Ngô mà nghẹn khuất, chút hảo cảm vừa mới nhen nhóm đối với Thu Triệt cũng tức khắc tan biến.

Nụ cười nhạt trên mặt Lý Thanh Ngô khựng lại một chút, ngay sau đó nhìn về phía Thu Triệt.

Thu Triệt không quay đầu lại, nhàn nhạt nói: "Ta biết ngươi không phải người l* m*ng, sáng sớm như vậy đã đến dâng trà, sao lại đột nhiên tay run làm đổ trà?"

"...... Là hắn nói gì đó với ngươi?"

Lý Thanh Ngô trầm mặc.

Phục Linh cũng không ngờ Thu Triệt lại có ý tứ này, khóe miệng lập tức kéo thẳng rũ xuống, đồng dạng mang theo lo lắng nhìn về phía Lý Thanh Ngô.

Đối phương dùng đầu ngón tay v**t v* tay áo, qua một lúc lâu, mặt không đổi sắc nói: "Lúc hắn nhận trà, đã s* s**ng tay của ta."

Còn cười tủm tỉm nói câu: "Lớn lên cũng không tồi."

Lý Thanh Ngô chính vì thế mà thất thủ, nghiêng đổ chút nước trà.

Liễu thị lập tức liền không vui.

Thu Sơ Đông lại còn cố làm bộ làm tịch, mà nói không có việc gì. Đỡ nàng đứng dậy, hắn còn mang dáng vẻ ý vị thâm trường, thấp giọng châm chọc: dù sao hiện giờ Lý Thanh Ngô gả cũng chỉ là một kẻ giả nam nhân, chẳng khác nào sống như quả phụ, không bằng đi hầu hạ Thu Triết thì hơn.

Thu Sơ Đông biết Thu Triệt là nữ tử?

Cho đến lúc này, sắc mặt Lý Thanh Ngô mới đại biến, theo bản năng đưa tay đẩy đối phương ra, bật thốt: "Làm càn!"

Thu Sơ Đông đột nhiên không kịp phòng bị mà bị nàng đẩy lảo đảo, biểu tình cũng trở nên khó coi.

Phục Linh tiến lên đỡ Lý Thanh Ngô, bởi vậy mà cùng hắn xảy ra tranh chấp.

Thu Triệt nghiến răng, nhất thời không biết nên thấy mất mặt vì sự ngu xuẩn của Thu Sơ Đông, hay là vì Lý Thanh Ngô lại một lần vô cớ chịu nhục mà áy náy.

"Nếu hôm nay ta không đến thì sao?" Thu Triệt nhìn chăm chăm vào mắt nàng, "Ngươi liền mặc kệ để hắn tùy tiện chỉ tay mắng chửi ngươi?"

"Nữ tử tại gia tòng phụ, xuất giá tòng phu —— hắn chính là phụ thân ngươi. Nay ta đã gả làm thê thất người ta, nếu trong ngày tân hôn liền cùng phụ mẫu trượng phu ầm ĩ một phen... ắt sẽ khiến phụ hoàng cảm thấy mất hết thể diện."

Lý Thanh Ngô thấp giọng nói.

"Huống chi, ta không muốn làm khó ngươi."

"Hắn chính là nắm được loại tâm tư này của ngươi, đoán được ngươi không dám để chuyện này lộ ra ngoài, cho nên mới dám trơ trẽn nhục nhã ngươi như vậy." Thu Triệt hít sâu một hơi, xoay người tiếp tục quay về.

"Về sau không cần phải đến thỉnh an bọn hắn. Chẳng may vô tình gặp được, cũng không cần cho bọn hắn bất cứ mặt mũi gì."

"Nhưng mà......" Lý Thanh Ngô nhíu mày, "Hắn...... dù sao cũng là phụ thân ngươi."

Thu Triệt lạnh lùng nói: "Ta đã sớm không còn phụ thân."

Từ đời trước, hắn vì con đường làm quan của Thu Triết, chính tay hắn đã đưa chén thuốc độc kia đến tay nàng.

"Thân thể tóc da, thụ chi phụ mẫu." Lý Thanh Ngô nhịn không được mà khuyên nhủ, "Ta biết các ngươi quan hệ không tốt, nhưng dù sao, hắn cũng biết ngươi là......"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!