Chương 20: Cầu Thú

Bởi vì nàng là nữ nhân, cho nên căn bản không có biện pháp giúp Lý Thanh Ngô giải độc.

Thu Triệt nói ra những lời này, kỳ thật cũng không trông cậy vào việc có thể được Lý Thanh Ngô hồi đáp.

Nàng vừa dứt lời liền hối hận.

Thậm chí không nhìn biểu tình của đối phương, cứ như vậy nhẹ nhàng phất tay đẩy đối phương ra, xoay người bỏ đi.

Bóng dáng có chút dáng vẻ chạy trối chết.

Quả nhiên, Lý Thanh Ngô cũng không lên tiếng giữ lại........

Lý Thanh Ngô lại mơ thấy giấc mộng giống hệt một tháng trước.

Lần trước làm xong giấc mộng ấy, tuy rằng tỉnh lại liền quên hơn phân nửa, nhưng khuôn mặt người trong mộng vẫn khắc sâu trong lòng Lý Thanh Ngô, không thể vứt ra được.

Như bị ma xui quỷ khiến, nàng đột nhiên xin Hoàng đế cho phép xuất thành đạp thanh một chuyến.

Lại "vừa đúng lúc" gặp đúng ngày Thu Triệt đi thi, từ từ trở về kinh.

Chỉ là lần này, khác với giấc mộng đầu tiên ấy chính là, lúc này giấc mộng dài hơn chút.

Cũng rõ ràng hơn, hợp lý hơn chút.

Nhưng vẫn cứ ngắn ngủi hoảng loạn.

Trong mộng nàng cũng như thế này, cũng tại tiệc mừng thọ của Thái Hậu, cũng bị trúng mê dược.

Cũng giống như vậy, không chút tôn nghiêm mà cầu xin Thu Triệt giúp giúp chính mình.

Bất đồng chính là, địa điểm không phải biệt viện xa lạ này, mà là trong Ngự Hoa Viên của hoàng cung.

Trong mộng, Thu Triệt cũng cự tuyệt lời thỉnh cầu của nàng.

Cũng không biết như thế nào, khi nhìn nàng, biểu tình có chút mất tự nhiên ửng hồng.

Cuối cùng hai người vẫn là lăn lộn đến cùng nhau.

Đó là một hồi h**n ** kiều diễm lại hỗn loạn, Lý Thanh Ngô nghĩ đến hỗn loạn mơ hồ, nhìn không rõ.

Sau đó nữa, là tiếng bước chân của đám người.

Là phụ hoàng với khuôn mặt đen kịt, là mẫu hậu với ánh mắt oán giận chán ghét.

Là ánh mắt của người xung quanh chỉ chỉ trỏ trỏ bình phẩm nàng.

Từng màn, từng màn như hoa trong gương, trăng dưới nước hiện lên, mỗi một màn đều như đánh thật mạnh vào tâm trí nàng.

Ngay sau đó, cảnh tượng như dừng lại ở khoảnh khắc nàng quỳ gối trong đại điện, dập đầu trước mặt Hoàng đế.

Trên long ỷ, quanh người đế vương tràn đầy áp suất thấp, nhìn bực bội đến cực điểm.

Hoàng đế thật sự nổi lên sát tâm —— là nữ nhi được nuôi dưỡng dưới gối hắn mười mấy năm, Lý Thanh Ngô nhìn ra được.

Nàng giống như một hồn ma vô thức, trôi dạt sang một bên, trơ mắt nhìn chính mình trong mộng hé môi thốt ra một câu: "Nữ nhi tự nguyện gả thấp cho Thu Triệt, lấy đó để bịt miệng thiên hạ."

"Chỉ cầu phụ hoàng, tha cho Thu Triệt một mạng."

Hoàng đế giận dữ, mắng chửi một trận, phạt nàng cấm túc hai tháng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!