Lời này vừa nói ra, lập tức ánh mắt mọi người ở đây đều quay về phía Thu Triệt.
Hoàng hậu không lộ biểu cảm mà hơi nheo mắt, ôn hòa mỉm cười nói: "Vị công tử này là......?"
Thu Triệt cũng không lấy làm xấu hổ, chắp tay nói: "Hạ quan họ Thu, đương nhiệm tu soạn Hàn Lâm Viện."
Ngô Dịch Khởi trừng to đôi mắt, đứng phía sau kéo kéo tay áo nàng, nghiến răng thấp giọng nói:
"Ngươi điên rồi sao? Lúc này lại đòi làm chim đầu đàn cái gì?"
Bất kể Hoàng hậu rốt cuộc đang có chủ ý gì, cũng không phải chuyện bọn họ làm thần tử có thể can thiệp.
Nói dễ nghe thì đó là việc nhà người ta, nói khó nghe hơn chút...... thì liên quan cái quái gì tới ngươi?
Nhưng Thu Triệt vẫn không nhúc nhích, thậm chí kéo kéo lại tay áo, không chút biểu cảm mà lôi y phục ra khỏi tay hắn.
Còn bình tĩnh nhìn hắn bằng ánh mắt "Đừng làm loạn".
Ngô Dịch Khởi: "......"
Thôi được rồi, can thiệp việc người khác là hắn mới đúng.
Thu Triệt dĩ nhiên biết lúc này nàng tuyệt đối không nên đứng ra.
Trước đó không lâu nàng vừa mới đỗ Trạng nguyên, lại gây ra một trận náo loạn ở yến tiệc tại Khúc Giang, có thể nói danh chấn Kinh thành.
Ánh mắt các thiên kim tiểu thư ở đây nhìn nàng đều mang theo ngưỡng mộ, là vì túi da kinh diễm xuất chúng. Nhưng đám công tử thiếu gia lại không như vậy.
Đặc biệt là đám công tử chuyên đọc sách kia.
Bọn họ vốn đã không vừa mắt việc một kẻ không biết từ đâu chui ra như Thu Triệt lại đoạt mất vị trí Trạng nguyên, thấy nàng lần này lại chủ động đứng ra, không chừng lại càng âm thầm nghị luận sau lưng nàng.
Cùng triều làm quan, sợ nhất chính là bị đồng liêu cô lập.
Nhưng Thu Triệt không để tâm đến những chuyện đó.
Việc nàng đứng ra, lại càng bởi vì...... nàng không thể không đứng ra.
Nếu nàng không đứng ra, thì theo như những gì nàng nhớ, sẽ không có ai dám nói một câu công đạo với Hoàng hậu. Như vậy rõ ràng là không hợp tình lý.
Tiếp theo, Lý Thanh Ngô sẽ trong lúc lên đài gảy đàn tranh bị dây đàn cứa đứt ngón tay, máu rơi vào cả xiêm y.
Ngay sau đó bị Hoàng hậu sai người đưa đi thay y phục.
Hôm nay lẽ ra Thu Triết phải ngồi cạnh nàng, trước đó ở đây bất ngờ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, nên nàng mới thường xuyên bị Thu Triết rót rượu.
Ý đồ là chuốc cho nàng say, thuận tiện để bọn họ thi hành kế hoạch bẩn thỉu tiếp theo.
Đời trước, dù rằng Thu Triệt cảm thấy huynh trưởng thái độ nhiệt tình quá mức, nhưng lại vẫn sợ hãi mà cứ một ly tiếp một ly uống xuống.
Chính giữa lúc bị chuốc rượu liên tục này, nàng uống nhầm ly rượu mà Thu Triết chuẩn bị cho chính hắn để trợ hứng.
—— muốn hỏi vì sao hắn phải chuẩn bị rượu trợ hứng cho chính mình?
Đương nhiên là vì lỡ như Hoàng đế thẹn quá hóa giận muốn kéo người ra chém, bọn họ còn có thể đổ thừa là bị người hạ dược........ Việc này cũng không phải không có khả năng, rốt cuộc không ít người biết, đương kim Hoàng đế là người rất coi trọng thể diện.
Nhất là nữ nhi mà hắn lấy làm kiêu hãnh, nếu để người ta biết nữ nhi của hắn ngay trước mặt mọi người mà có hành vi tằng tịu với người khác, bị truyền ra ngoài, thể diện hoàng gia đều sẽ mất sạch.
Trong lòng Thu Triết đang ôm hai ca cơ, vui sướng quên cả trời đất, uống được một nửa thì đại khái mới ý thức được ly rượu bị Thu Triệt uống mất, liền cuống cuồng tìm cớ bỏ chạy.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!