Chương 11: Lại Cầu

Thái hậu Phó Di Quân xuất thân hiển hách thanh quý, giống như Thu gia, từng là thế gia đại tộc.

Mười tám năm trước, Tiên hoàng chinh chiến nhiều năm, rơi xuống bệnh căn mà qua đời. Khi đó Thái hậu vẫn còn là Quý phi, nâng đỡ con nuôi mười lăm tuổi đăng cơ, chính mình buông rèm nhiếp chính.

Nàng tại triều mười lăm năm, triều chính tuy không thể nói là thanh minh, lại cũng coi như gọn gàng đâu ra đó.

Bởi vì chuyên quyền nhiếp chính, hơn nữa nàng còn trẻ lại dung mạo xinh đẹp, lại không phải xuất thân chính thống Hoàng hậu, trong thời gian buông rèm nhiếp chính, Thái hậu bị vô số lời phỉ báng.

Triều thần đều lén lút mắng nàng dã tâm bừng bừng, ý đồ bất chính.

Mười lăm năm sau, Cảnh Hiên đế khi đó ba mươi tuổi liên thủ cùng Thừa tướng Ngô Như Sinh, tại Huyền Âm Môn trong hoàng thành phát động một hồi cung biến kín đáo không ai hay biết, đoạt lấy hoàng quyền trong tay Thái hậu.

Sử gọi là: Huyền Âm chính biến.

Trận chính biến này bá tánh bình thường không biết gì, nhưng trong tầng lớp thượng lưu ai nấy đều rõ, chỉ là biết mà cũng phải nói năng thận trọng.

Ba năm sau đó, Đại Hạ bề ngoài tô son trát vàng, bên trong mục nát, trên dưới triều dã thậm chí còn thối nát hủ bại hơn cả thời Thái hậu tại vị.

Hoàng đế nóng lòng cầu thành, khát cầu nhân tài, nhất thời lại không tìm được người có thể dùng, thế là cứ như vậy lãng phí ba năm, cho đến hiện tại.

Về phần Thái hậu Phó Di Quân...

Sau khi bị đoạt quyền, Hoàng đế tuyên bố với bên ngoài rằng nàng đã xuất cung tu hành, đóng cửa không tiếp khách.

Tính đến nay ba năm, không ai biết Thái hậu rốt cuộc thanh tu ở nơi nào.

Chỉ vào mỗi năm yến mừng thọ Hoàng đế tổ chức đại yến trong cung, Thái hậu mới có thể mang tính tượng trưng mà lộ diện, rồi lại vội vã rời đi.

Lần này đột nhiên long trọng tổ chức yến mừng thọ cho Thái hậu, ngay cả Thu Triệt cũng không thể lý giải được.

Đời trước lúc này, nàng vẫn còn là một nữ nhi biết nghe lời, tuy rằng cự tuyệt chuyện phụ thân muốn cưới thê tử, nhưng vẫn chưa đến mức trở mặt, mỗi ngày đều sống qua trong sự sợ hãi mà nhìn sắc mặt phụ thân.

Khi đó nàng đã vào Hàn Lâm Viện siêng năng làm việc một tháng, nhưng đến cả mặt Hoàng đế cũng chưa từng được gặp một lần ——

Pháp luật Đại Hạ có quy định, quan viên chính lục phẩm trở lên mới có tư cách tham gia triều hội.

Khi đó cũng có một hồi yến hội như vậy, cũng rình rang long trọng như vậy, mời rất nhiều công tử tiểu thư nhà quyền quý cùng vào cung dự yến hội.

Thu Triệt không có tên trong danh sách, nàng là bị Thu Sơ Đông ép mua thiệp mời mà đi........ Chỉ bởi vì nhi tử bảo bối của hắn muốn ngắm mỹ nhân trong cung yến.

Nghĩ đến đây, Thu Triệt hừ lạnh một tiếng.

Mà lần này đây, cho dù không nhận được thiệp mời, nàng cũng có một lý do nhất định phải đi.

Đời trước, chính là trong buổi yến hội này, nàng trời xui đất khiến mà cùng Trưởng công chúa Lý Thanh Ngô...... lăn vào chung với nhau.

Xong việc nàng mới biết, ly rượu trợ hứng kia, vốn dĩ theo như kế hoạch của phụ tử Thu gia là muốn cho Thu Triết uống.

Thế nhưng hắn chỉ mải ngắm mỹ nhân, để ly rượu lung tung, cuối cùng lại bị Thu Triệt uống nhầm mất.

Nàng tỉnh táo sớm, vội vàng chỉnh đốn chính mình xong, nhưng vừa nghe thấy bên ngoài truyền đến vô số bước chân, nàng cũng không thể bỏ mặc Lý Thanh Ngô quần áo bất chỉnh mà rời đi.

Dù sao thì người ta cũng bị nàng làm hại.

Cuối cùng, nàng ôm Trưởng công chúa đã hôn mê bất tỉnh, mắt to trừng mắt nhỏ cùng Cảnh Hiên đế, Hoàng hậu và các vị quý nhân khác —— chính là lần đầu tiên gặp mặt từ sau khi nàng nhập chức.

Tình cảnh đó, quả thật khiến người ta thập phần hít thở không thông.

Về sau, trong một lần tranh cãi, Thu Triệt mới biết được từ miệng Thu Sơ Đông, Lý Thanh Ngô hóa ra cũng bị hạ dược.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!