Chương 6: Lý Do Học Pháp Y

Nhà tang lễ ở nơi hoang vu, Tạ Tinh chờ rất lâu mới bắt được một chiếc taxi để đi về.

Ở trên xe, cô suy nghĩ rất nhiều về vụ án này.

Về nạn nhân.

Cô đồng ý với suy đoán của thầy mình và pháp y An, người này rất có thể là nhân viên bán hàng.

Thành phố An Hải là thành phố cấp tỉnh, kinh tế khá phát đạt, số lượng nhân viên bán hàng khá nhiều. Muốn tìm đến nguồn gốc thi thể trong thời gian ngắn rất khó.

Nói về hung thủ.

Nếu hung thủ xử lý móng tay của nạn nhân, nói rõ đối phương có năng lực phản trinh sát nhất định.

Ở thời đại này, kỹ thuật xét nghiệm DNA vẫn chưa thông dụng, số lượng tội phạm biết nhóm máu hoặc DNA có thể dùng để tìm người sẽ không nhiều.

Hắn có thể là phần tử tri thức, nghề nghiệp có liên quan đến cảnh sát, hoặc có họ hàng, người quen biết đến cách phản trinh sát. Cũng có thể là người thích xem phim hoặc đọc tiểu thuyết trinh thám.

Thân phận nạn nhân không rõ, máy quay trong thành phố không quay được khu vực ném thi thể, rất khó tìm được mục tiêu thông qua phương tiện giao thông. Dưới tình huống như vậy, chỉ có thể tra hỏi trên diện rộng thì may ra mới tìm manh mối.

Trở lại cục cảnh sát, Tạ Tinh đưa mẫu thử trong dịch dạ dày đến Phòng Kỹ Thuật, nói chuyện với chị Mã Tuyền của Phòng Kỹ Thuật vài câu, khoảng 2:30 chiều thì xuống lầu.

Cô vào nhà vệ sinh tầng một rửa tay, vừa bước ra thì nghe có người đứng trên cầu thang gọi cô: "Tạ Tinh?"

Đây là tiếng của Lê Khả.

Tạ Tinh xoay người nhìn qua…

Lê Khả chạy xuống lầu: "Trưa giờ không tìm được cậu, cậu đã đi đâu vậy?"

Tạ Tinh nói: "Mình đến nhà tang lễ, mới từ Phòng Kỹ Thuật về, cậu thì sao?"

"Nhà tang lễ, cậu đi giải phẫu thi thể hả?" Lê Khả hưng phấn: "Có phải là cùng một vụ án hay không? Vụ của mình là vụ án ở khu phát triển, cấp trên yêu cầu đội 2 chúng ta trợ giúp."

Vậy là cùng một vụ án.

Đang định lên tiếng, Tạ Tinh nghe tiếng bước chân vang lên, bảy tám cảnh sát nối đuôi nhau bước xuống lầu.

Trong đó, một thanh niên đi ngang qua hai người thì bỗng khựng lại: "Tiểu Lê, đây là người mới trong cục chúng ta sao?"

Lê Khả gật gật đầu: "Đúng, tốt nghiệp đại học Kinh Hoa loại xuất sắc, pháp y thực tập của Phòng Khoa Học Kỹ Thuật Hình Sự."

"Nữ pháp y?" Có người sợ hãi cảm thán.

Nhóm người đã đi qua bỗng chậm lại, sôi nổi quay đầu nhìn Tạ Tinh.

Tạ Tinh vẫy vẫy tay giới thiệu: "Xin chào mọi người, em là Tạ Tinh."

"Chào."

"Xin chào."

"Chào Tiểu Tạ."

Đám người chào hỏi loạn xạ, nhưng chân vẫn di chuyển về phía trước, lục tục ra ngoài.

Lê Khả kéo Tạ Tinh ra ngoài: "Dù sao cậu ở lại cũng không có việc gì, đi cùng với mình đi."

Tạ Tinh rất muốn làm quen với các đồng nghiệp tương lai một chút, nhưng Lê Khả cũng là người mới, cô ấy thuận miệng rủ rê, cô không thể tùy tiện nhận lời.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!