Chương 36: Vây Bắt

Khoảng chừng hai ba phút sau, Hoàng Chấn Nghĩa gửi tin nhắn cho Phó Đạt, bảo anh ta gọi mọi người đến văn phòng một chuyến.

Tạ Tinh nhẹ nhàng thở ra, may mắn, Hoàng Chấn Nghĩa đã nghe ý kiến của cô.

Hoàng Chấn Nghĩa nói: "Tiểu Tạ à, ba người các cô rất có thể sẽ lập công đấy."

Tạ Tinh khiêm tốn nói: "Đội trưởng Hoàng, bắt được hung thủ mới tính."

Mấy vị cảnh sát hình sự đang trực ban cũng xông đến: "Đại đội trưởng, vụ án Hoàng Kỳ có manh mối gì sao?"

"Nói là suy đoán thì đúng hơn." Hoàng Chấn Nghĩa lấy ra tệp văn kiện trên bàn Lý Ký, từ bên trong tìm được tư liệu của Phạm Tiểu Sơn, nhanh chóng nhìn một lượt.

Một vị cảnh sát thâm niên liếc nhìn Tạ Tinh một chút: "Đội trưởng Hoàng, có chứng cứ không?"

Hoàng Chấn Nghĩa nói: "Đợi người đến đông đủ, chúng ta sẽ đi tìm."

Tạ Tinh yên tâm, im lặng đi ra ngoài.

"Tiểu Tạ." Hoàng Chấn Nghĩa gọi cô lại: "Ngày mai là Chủ Nhật, có thể ngủ nướng, từ từ hẵng về, cô đi theo chúng tôi."

Tạ Tinh lập tức từ chối: "Không được đâu ạ, em đã xem băng ghi hình từ trưa đến giờ, mệt lắm rồi, em nên trở về ngủ lấy sức."

Hoàng Chấn Nghĩa nói: "Nếu tìm được gạch, sẽ cần đến pháp y và nhân viên Phòng Kỹ Thuật, đi một chuyến đi."

Đúng là như vậy.

Tạ Tinh đồng ý.

"Nếu bắt được hung thủ, gánh nặng trên vai sẽ giảm đi một nửa." Hoàng Chấn Nghĩa ngồi nửa mông lên bàn: "Người nhà của những nạn nhân trước đến đồn cảnh sát nhiều lần, lần nào tôi cũng cảm thấy có lỗi với họ. Bây giờ lại có thêm gia đình nhà họ Hoàng. Tuy cùng họ, nhưng không thể không nói, người nhà họ Hoàng thật sự lợi hại. Tôi sắp sứt đầu mẻ trán vì sự ồn ào của bọn họ.

Nếu vụ án này được phá, tôi sẽ mở tiệc ăn mừng, đãi các cô cậu ăn ngon một bữa, hahaha…"

Mấy vị cảnh sát hình sự trực ban ra vẻ không tin.

Một người lên tiếng: "Đại đội trưởng, mấy đứa nhỏ này may mắn quá nhỉ."

Người khác cũng nói: "Chứ sao nữa, nhiều tài xế taxi chạy xe Charade đỏ như vậy, ba đứa nhỏ vừa khoanh vùng đã bắt được, không dễ chút nào!"

Hoàng Chấn Nghĩa mỉm cười: "Nói là may mắn cũng đúng. Suy luận của Tiểu Tạ ở nước ngoài được gọi là hồ sơ tâm lý tội phạm, chuyên dùng để phân tích sát thủ liên hoàn án, có căn cứ khoa học, nhưng đa phần là dự đoán không chuẩn, nên tính ứng dụng ở nước ta không nhiều, song, phương pháp này được nghiên cứu và sử dụng tương đối nhiều ở Mỹ, đúng không, Tiểu Tạ?"

Hoàng Chấn Nghĩa xuất thân là quân nhân, nhưng có hiếu biết tương đối toàn diện về kiến thức trinh thám.

Tạ Tinh bội phục gật gật đầu: "Vâng, đúng là như vậy."

Hoàng Chấn Nghĩa nói: "May mắn cũng là một phần thực lực, Tiểu Tạ chính là phúc tinh của Đại đội 2 chúng ta."

Tạ Tinh nói: "Đội trưởng Hoàng quá khen."

Ước chừng nửa giờ sau, thành viên tổ 1 đều đến đông đủ.

Phó Đạt chỉ chừng 37, 38 tuổi, trẻ trung, khỏe mạnh, nhiệt tình với người mới, vừa vào phòng đã hỏi: "Đại đội trưởng, có manh mối gì sao?"

Hoàng Chấn Nghĩa đứng lên: "Có manh mối. Chúng ta lập tức đến chung cư Vọng Giang, bố trí giám sát ở các nút giao thông, khi phát hiện xe biển số YAN C7569 thì báo cáo với tôi ngay."

Mấy thành viên tổ 1 nhìn nhau, chỉ có Lý Ký và Lê Khả biết, đó là biển số xe của Phạm Tiểu Sơn.

Đỗ Chuẩn lại lảm nhảm: "Đại đội trưởng, xe này là xe của ai, nếu tìm được thì nên hành động ra sao?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!