Chương 3: Anh ấy vừa làm gì vậy?

Đêm đó, Dung Lãm không biết Ngô Tử Hiển ngủ thế nào, còn cậu gần như thức trắng. Cảm giác áp bách khi ở chung phòng với người mình thầm thương trộm nhớ còn lớn hơn cậu tưởng tượng.

Biết Ngô Tử Hiển dạo này ngủ không ngon, Dung Lãm nằm thẳng trên giường không dám trở mình. Cậu nằm im thin thít trong chăn, điều hòa lại bật mạnh, cả người cứ thấy bức bối khó chịu.

Ngô Tử Hiển ở giường bên cạnh dường như đã ngủ say. Xung quanh chìm trong bóng tối, chỉ có tiếng thở đều đều và khe khẽ của đối phương, từng nhịp từng nhịp, như đầu ngón tay khẽ gảy lên dây thần kinh nhạy cảm của Dung Lãm.

Dung Lãm chậm rãi nghiêng đầu, mượn vài tia sáng le lói của ánh trăng phác họa khuôn mặt Ngô Tử Hiển. Hàng mi thanh niên khẽ rung trong lúc ngủ giống như hai cánh bướm sắp bay, khiến cho trái tim Dung Lãm cũng theo đó mà xao xuyến.

Không biết qua bao lâu, nhịp tim Dung Lãm mới chậm lại. Cậu tự nhủ, ngủ thôi, ngày mai còn nhiều việc phải làm.

Ngày hôm sau, Dung Lãm dậy rất sớm.

Việc đầu tiên sau khi mở mắt ra là nhìn về phía Ngô Tử Hiển, nhưng chiếc giường đó đã trống không. Cậu không ngạc nhiên, chỉ bắt đầu rửa mặt theo thói quen.

Với quan điểm giản đơn của Tần Hữu, Dung Lãm và Ngô Tử Hiển là bạn cùng phòng, chắc hẳn rất thân thiết. Nhưng thực tế, mối quan hệ của họ còn tệ hơn cả mối quan hệ của Ngô Tử Hiển với những người đồng đội khác, năm đó cho đến tận ngày trước khi chia tay vẫn còn chiến tranh lạnh.

Từ rất lâu rồi họ đã không còn làm việc cùng nhau nữa, có khi cả ngày cũng không nói với nhau một câu, giống như hai đường thẳng tưởng chừng song song, nhưng thực chất lại ngày càng xa nhau.

Khi chuẩn bị xong, quản lý gọi điện đến nói hôm nay giáo viên dạy nhảy sẽ đến công ty, bàn bạc với họ về vũ đạo cho album comeback.

Dung Lãm và đồng đội đến cổng công ty thì thấy bên ngoài ồn ào náo nhiệt, có đến mấy trăm fan của Ngô Tử Hiển chặn kín lối vào. Nhân viên bảo vệ cố gắng duy trì trật tự nhưng bị dòng người xô đẩy lên xuống.

Ba người hít một hơi thật sâu rồi lao vào đám đông, vất vả lắm mới thoát ra được, tóc tai quần áo xộc xệch rối bời giống như vừa chạy nạn.

Thế nhưng Ngô Tử Hiển lại đang ngồi ngay ngắn chỉnh tề trong phòng tập chờ họ, đôi mắt đẹp như hắt ra ánh nước.

"Sao em vào được vậy?" Tần Hữu lúng túng hỏi, "Không gặp fan à?"

"Cửa nhỏ ở nhà ăn." Ngô Tử Hiển nói.

Ba người im lặng, chợt thấy mình như lũ ngốc.

Lúc luyện tập, Dung Lãm, Tần Hữu và Đường Diên Chi vô thức xích lại gần nhau hơn. Ngô Tử Hiển lẻ loi đứng một bên, trông như bị đồng đội cô lập.

Nhưng Ngô Tử Hiển dĩ nhiên không quan tâm, lúc Dung Lãm không nhịn được nhìn hắn, hắn đang thảo luận động tác với biên đạo nhảy.

"Chỗ này, biểu đạt nhịp điệu có vấn đề." Ngô Tử Hiển nói.

Biên đạo nhảy sững người, thử hỏi hắn: "Tử Hiển, em thấy chỗ nào có vấn đề?"

"Hiệu ứng âm thanh ở đây, rất giống tiếng kêu răng rắc của khớp xương."

"Vậy thì... sao?"

Ngô Tử Hiển hơi nhíu mày, lộ ra vẻ mặt hơi khó hiểu. Chắc anh ta không hiểu, mình đã nói rõ ràng như vậy rồi, tại sao đối phương vẫn không hiểu.

Dung Lãm nghĩ, Ngô Tử Hiển bị một số người đánh giá là "cao cao tại thượng" có lẽ là vì lý do này. Hắn quá tài năng, cuộc đời quá thuận lợi. Hắn cảm thấy rất nhiều việc vốn dĩ phải như vậy, không thể hiểu được những người bình thường như họ.

Giải thích không được, Ngô Tử Hiển đành phải làm mẫu cho anh ta xem một lần.

Ngô Tử Hiển còn chưa nhảy xong, biên đạo nhảy đã hiểu ra. Ngô Tử Hiển đã đổi động tác wave ban đầu thành một vài động tác kết hợp giữa harlem shake và isolation. Sức bùng nổ mạnh mẽ và sự chuyển hướng dữ dội của cơ thể khiến người ta như nghe thấy tiếng khớp xương kêu răng rắc, hoàn toàn phù hợp với hiệu ứng âm thanh của nhạc nền.

Tốt hơn ban đầu rất nhiều, cực kỳ bắt mắt, tất cả mọi người trong phòng tập đều chăm chú nhìn Ngô Tử Hiển.

Biên đạo nhảy không thể không thừa nhận, cái gọi là "tiếng kêu răng rắc của khớp xương" mà Ngô Tử Hiển nhảy quả thực rất hình tượng.

Dừng lại, Ngô Tử Hiển thản nhiên nói: "Đại khái là vậy."

Biên đạo nhảy phấn khích giơ điện thoại lên: "Tử Hiển, em có thể nhảy lại một lần nữa không, anh muốn quay video để nghiên cứu."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!