Chương 26: Anh Không Hiểu Em

Hậu quả của bộ ảnh Vùng Đất Băng Tuyết lớn tưởng tượng rất nhiều. Không chỉ người hâm mộ phẫn nộ mà ngay cả nhiều người qua đường cũng bắt đầu lên tiếng bênh vực Ngô Tử Hiển.

Sự việc đã đến nước này, muốn cứu vãn hình tượng của Dung Lãm cần phải có thêm nhiều bài viết PR và tài nguyên hơn. Dung Lãm đành phải tập trung hơn vào công việc, cơ thể bị vắt kiệt sức khiến cậu mắc đủ thứ bệnh, tuổi còn trẻ mà đã dán đầy cao thuốc.

Đến mức cậu chẳng còn tâm trí để nghĩ xem, mình và Ngô Tử Hiển đã bao lâu rồi không nói chuyện ăn cơm hay dành thời gian cho nhau nữa.

Thế nhưng dù vậy, vẫn không thể ngăn cản mọi người dùng ác ý tồi tệ nhất để phỏng đoán về cậu.

Khi thang máy sân khấu gặp sự cố rung lắc dữ dội, Dung Lãm còn chưa biết chuyện gì xảy ra đã theo bản năng dùng thân mình che chắn cho Ngô Tử Hiển. Vậy mà lại bị fan chụp ảnh, diễn giải thành hành động cố ý kéo giật hắn, giẫm lên đuôi áo của hắn.

Khắp nơi đều là những lời lăng mạ không ngừng nghỉ, những cô gái chưa từng gặp mặt cậu lại một lòng nguyền rủa cậu chết đi. Ảnh thờ, quấy rối người thân, tẩy chay trên mạng xã hội... mỗi một việc đều khiến cậu sứt đầu mẻ trán.

Cậu nhận ra từ lúc nào không hay, giữa mình và thế giới đã có một lớp màng ngăn cách, mọi thứ bên ngoài trở nên mờ nhạt, méo mó và xa lạ. Giống như làm vậy có thể rút linh hồn ra khỏi thể xác, dùng góc độ của người đứng xem, không cần phải cảm nhận nỗi đau một cách rõ ràng.

Cũng không phải là chuyện xấu.

May mắn thay, làn sóng tấn công bạo lực mạng quy mô lớn không kéo dài quá lâu, từ một khoảnh khắc nào đó, những âm thanh này đột nhiên biến mất.

Hoặc là Dung Lãm đã chai sạn rồi nên cảm thấy chúng biến mất?

Không sao cả, thực ra Dung Lãm không quan tâm người khác nghĩ gì.

Cậu đặt điện thoại xuống, nhìn bóng lưng Ngô Tử Hiển phía trước. Điều duy nhất cậu sợ là những lời phỏng đoán ác ý đó truyền đến tai Ngô Tử Hiển, khiến hắn hiểu lầm. Mặc dù cậu đã giải thích với Ngô Tử Hiển rằng mình chỉ muốn bảo vệ hắn, nhưng miệng đời thêu dệt, ai mà chẳng để tâm.

Đúng lúc này, Dung Lãm nhận được một tin nhắn, cắt ngang dòng suy nghĩ của cậu: "Dung Lãm, tối nay tụ tập ở khách sạn nhé? Chị dẫn theo nhiều bạn bè trong giới, muốn giới thiệu cho em [địa điểm]."

Nữ diễn viên này tên là Tần Thiến, Dung Lãm quen biết trong công việc, hiện đang rất nổi tiếng. Cô quý mến Dung Lãm, thường xuyên dẫn cậu tham dự các sự kiện. Dung Lãm biết ơn cô, cũng cố gắng nắm bắt cơ hội, kết giao được nhiều mối quan hệ.

Cậu vừa định đồng ý thì nghe thấy Ngô Tử Hiển ở phía trước hỏi: "Tối nay có ra ngoài không?"

Dung Lãm ngẩn người, đuổi theo: "Ăn mì à?"

"Ừ." Ngô Tử Hiển không quay đầu lại, vẫn đi về phía trước, để lại cho Dung Lãm một bóng lưng, "Lâu rồi không cùng nhau đi ăn."

Dung Lãm há miệng, rồi lại nhìn màn hình điện thoại.

Đi cùng anh Hiển? Hay là đi dự tiệc?

Đây là lời mời hiếm hoi trăm năm có một của anh Hiển. Tuy nhiên, mì thì sau này vẫn có thể ăn, nhưng cơ hội không phải lúc nào cũng có...

Cuối cùng cậu tắt điện thoại, bỏ vào túi, mỉm cười nói với Ngô Tử Hiển: "Xin lỗi anh Hiển, nhà em có chút việc phải xử lý, để lần sau nhé."

Khi nói những lời này, cậu không thể ngờ rằng, tối hôm đó lại tình cờ gặp Ngô Tử Hiển ở khách sạn.

Tần Thiến không nhận ra sự bất thường của Dung Lãm, còn đưa tay ôm lấy cậu. Cô vừa cười như nắc nẻ vừa dùng ngón trỏ chọc vào má Dung Lãm nói: "Cậu không biết vừa rồi Hạo Tử nói gì đâu, buồn cười lắm..."

Cậu nhìn thấy Ngô Tử Hiển đứng ở cuối hành lang, lặng lẽ nhìn hai người, bóng mày che khuất đôi mắt.

Lúc này mọi kỹ năng giao tiếp của Dung Lãm đều mất tác dụng, cậu không sao nói nên lời giải thích, cứ như một đêm trở về thời bi bô tập nói.

Ngô Tử Hiển nhìn cậu thật sâu, rồi lướt qua cậu.

Tần Thiến cuối cùng cũng nhận ra Dung Lãm im lặng quá lâu, cô hỏi cậu làm sao vậy. Dung Lãm hoàn hồn, cười nói không sao.

Không sao, sau này xin lỗi là được.

Dù sao Ngô Tử Hiển cũng không quá để ý đến chuyện nhỏ như cậu ăn cơm với ai.

Nhưng sau đó cậu lấy cớ đi vệ sinh, thực chất là ra ngoài hút thuốc, vừa quay người lại thì thấy một bóng dáng quen thuộc. Ngô Tử Hiển đứng ngoài cửa phòng, không biết đã đợi bao lâu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!