Nghe bác sĩ nói vậy, Ngô Tử Hiển biết đã xảy ra vấn đề. Hắn đặt gậy golf xuống, bình thản nói: "Tôi rảnh, anh cứ hỏi."
Bác sĩ do dự hỏi: "Dạo này cậu ngủ thế nào?"
"Tốt lắm." Ngô Tử Hiển thản nhiên trả lời.
Trước đây hắn đã uống không ít thuốc ngủ, đều có tác dụng phụ ở các mức độ khác nhau. Loại thuốc mới ra mắt này rất phù hợp với hắn, hắn thường ngủ một giấc không mộng mị.
"Sao vậy?"
Đầu dây bên kia, bác sĩ trầm ngâm nhìn dữ liệu giấc ngủ đã được nhập vào máy tính. Giấc ngủ giai đoạn N3 sóng não biểu hiện là sóng δ biên độ cao, chiếm ưu thế. Cơ bắp không hoàn toàn thả lỏng trong giấc ngủ NREM, ghi nhận được cử động của chân tay, nhưng không có cơn phóng điện dạng động kinh.
Quan trọng nhất là, nhịp tim nhanh hơn nhiều so với khi Ngô Tử Hiển tỉnh táo, kéo dài trong thời gian khá lâu.
Dù nhìn thế nào cũng giống như...
"Cậu thực sự không cảm thấy khó chịu hay có gì đó không ổn khi ngủ sao?" Bác sĩ hỏi dồn.
Ngô Tử Hiển lại phủ nhận.
Để trấn an cậu chủ, bác sĩ nhẹ nhàng giải thích: "Không có gì nghiêm trọng đâu, hình như cậu có một vài hoạt động về đêm, nhưng cũng là tác dụng phụ bình thường đã xuất hiện trong lâm sàng của loại thuốc này. Tôi khuyên cậu nên lắp camera giám sát trong phòng để xem tình hình thế nào."
Vì thế, sau khi về nhà, Ngô Tử Hiển lắp camera giám sát ở đầu giường, tiến hành quay lại trạng thái giấc ngủ của mình.
Tuy nhiên, sau một tuần, ngoài việc ngồi dậy vài phút vào một ngày nào đó thì những thời gian còn lại không có gì bất thường.
Mặc dù bác sĩ thấy lạ nhưng cuối cùng cũng yên tâm. Ông không nhắc đến chuyện ngừng thuốc nữa, chỉ bảo Ngô Tử Hiển tiếp tục quan sát.
Mười ngày sau, Ngô Tử Hiển ngồi máy bay trở về Thản Đồ Entertainment.
Quản lý có việc đột xuất nên cử một trợ lý trẻ tuổi đi cùng hắn. Cô trợ lý là fan của Forth. Trên máy bay, cô cứ xem buổi livestream đã tải về của Forth trên máy tính bảng.
Trong buổi livestream, Dung Lãm và mọi người bốc thăm trả lời câu hỏi của fan, không khí rất sôi nổi. Chơi một lúc, họ bốc thăm trúng câu hỏi của một fan "Mối tình đầu của mọi người là khi nào?".
Phòng livestream lập tức bùng nổ, yêu cầu mọi người thành thật khai báo.
Tần Hữu cắn một miếng bánh Pocky, cười nói: "Hồi mẫu giáo, với cô bé xinh nhất lớp. Tôi cũng không nhớ rõ nữa, là mẹ tôi kể cho tôi nghe."
"Ở công ty cũ, lúc chưa debut. Haiz, lúc trẻ không hiểu chuyện, không nhắc đến cũng được." Đường Diên Chi xua tay, dường như là một kỷ niệm không mấy tốt đẹp.
Khi được hỏi đến Dung Lãm, cậu ngại ngùng sờ gáy, thành thật nói: "Vẫn chưa... yêu đương bao giờ."
"Thật hay giả vậy! Nhóm trưởng đẹp trai như vậy, hồi nhỏ chưa từng bị ai theo đuổi sao?" Tần Hữu không nhịn được hỏi.
"Có lẽ là có, nhưng lúc đó hơi ngốc, không nghĩ đến những chuyện này." Sau đó, y nói đùa, "Từ năm mười sáu tuổi đến Thản Đồ, cứ ở cùng mấy người đàn ông này nên không có cơ hội nữa."
"Lỗi của anh, lỗi của anh." Đường Diên Chi cúi đầu xin lỗi.
"Em chấp nhận lời xin lỗi của anh." Dung Lãm cũng cúi đầu đáp lại.
Màn đạn bắt đầu lướt nhanh:
[Nhóm trưởng vậy mà ế từ trong trứng nước!]
[Tin rồi tin rồi! (icon đầu chó giữ mạng)]
[Chiến thần tình yêu trong sáng rơi xuống đất.]
[Tôi làm chứng! Nhóm trưởng và tôi đã khóa chặt với nhau rồi!]
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!