Chương 28: (Vô Đề)

Sau một tuần nghỉ phép, cuối cùng Châu Chi Mai vẫn phải đi làm. Vết thương trên vai cô lành nhanh hơn dự kiến rất nhiều, chỉ cần không cử động quá mạnh thì cơ bản không ảnh hưởng đến sinh hoạt hằng ngày.

Phải biết rằng, nơi cô làm việc – studio ERE – chỉ cách tòa nhà QC một con phố. Nếu cô muốn, chỉ cần đi thang máy từ tầng cao nhất của căn hộ xuống, sau đó đi bộ tới studio, tổng cộng chưa đến năm phút.

Mặc dù Châu Chi Mai luôn muốn có một cuộc sống thoải mái, lười biếng, nhưng Heveto lại quản cô quá chặt.

"Bunny, mặc áo khoác vào."

"Bunny, tạm thời không được ăn hải sản."

"Bunny, lúc ăn cơm không được dán mắt vào điện thoại."

"Bunny, đừng có nghịch tay lung tung."

"Bunny, qua đây ngồi cạnh anh."

"Bunny…"

Bị Heveto quản lý như vậy, thà đi làm còn tự do hơn.

Ít nhất khi làm việc, cô còn có thể trốn việc một chút, hơn nữa đến trưa có thể tranh thủ gọi cho mình một ly trà sữa mà cô hằng mong nhớ.

Dạo gần đây, vì muốn vết thương của cô mau lành, Heveto kiểm soát đồ ăn của cô rất nghiêm ngặt, cái này không được ăn, cái kia cũng không được động vào.

Tất nhiên, Heveto sẽ không cho phép Châu Chi Mai uống trà sữa. Những thứ có hàm lượng đường cao vốn đã không tốt cho sức khỏe.

Châu Chi Mai liền tranh luận với anh: "Cho em hỏi, thỉnh thoảng ăn một chút đồ không lành mạnh thì có làm sao? Chẳng lẽ trước giờ anh chưa từng ăn mấy món rác rưởi này sao?"

Cô ngồi trên đùi anh, mắt nhìn chằm chằm vào cơ ngực rắn chắc, hai tay ngứa ngáy muốn thử.

Heveto bình thản đáp: "Chưa bao giờ."

Châu Chi Mai cảm thấy đáng tiếc: "Vậy cuộc đời anh đúng là quá nhàm chán rồi!"

Heveto nhắc nhở cô đừng có cắn bậy.

Châu Chi Mai dụi mặt vào ngực anh, không chịu ngẩng đầu: "Anh đã không cho em uống trà sữa rồi, chẳng lẽ ngay cả cắn anh một cái cũng không được sao? Anh là đồ ăn vặt à?"

Nghe vậy, Heveto liền dùng ngón tay cái và ngón trỏ kẹp lấy cằm cô, nâng mặt cô lên, cắn mạnh vào môi cô một cái, sau đó cười khẽ: "Con mèo tham ăn."

Châu Chi Mai thuận thế cắn lấy môi anh, chủ động kéo dài nụ hôn.

Nhưng Heveto không chiều theo ý cô, anh chỉ hôn thoáng qua, sau đó đặt tay lên trán cô, đẩy cô ra một chút, giọng trầm khàn: "Em vẫn còn đang trong kỳ kinh nguyệt."

"Hôm nay là ngày thứ sáu rồi." Châu Chi Mai ngọ nguậy trên người anh.

"Không được."

Chu kỳ của Châu Chi Mai thường kéo dài sáu ngày, mấy ngày đầu lượng nhiều, hai ngày cuối gần như không đáng kể, nhưng suy cho cùng vẫn chưa kết thúc hẳn.

Vậy nên, Heveto nhẫn tâm từ chối cô.

Dạo gần đây, Châu Chi Mai thực sự đã phải chịu đựng đủ kiểu khó khăn. Bị thương cộng thêm kỳ kinh nguyệt khiến cơ thể cô có cảm giác trống rỗng chưa từng có. Trước đây cô chưa từng thấy như vậy, nhưng bây giờ ngày nào cũng ở cạnh Heveto, chẳng khác gì có một miếng thịt bò hảo hạng thơm nức cứ lượn lờ trước mặt, nhìn được, chạm được nhưng không thể ăn, thử hỏi ai có thể nhịn nổi?

Đã không thể ăn thịt thì uống chút trà sữa cũng không quá đáng chứ nhỉ?

Một lượng đường vừa phải có thể khiến tâm trạng con người trở nên tốt hơn, điều này đã được khoa học chứng minh. Nhưng người dân nước M tiêu thụ đường một cách quá mức, chẳng khác nào không phải ăn đồ ngọt mà là ăn đường tinh luyện vậy.

Sau khi các thương hiệu trà sữa lớn của Trung Quốc mở chi nhánh ở thành phố Phái Tân, cứ cách vài ngày Châu Chi Mai lại tự thưởng cho mình một ly, cô chỉ chọn mức ba phần đường.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!