Chương 18: (Vô Đề)

Châu Chi Mai chưa bao giờ nghĩ rằng mình lại có khả năng đổi trắng thay đen đến thế, có những lời chẳng cần suy nghĩ, cũng không cần chuẩn bị trước, cứ thế bật ra khỏi miệng.

Nghe qua lại thấy cũng khá hợp lý.

Không dám cắn quá mạnh, Châu Chi Mai giữ lại chút lực. Chỉ có điều, khi cô định lùi lại thì kết quả lại không như mong muốn. Heveto mạnh mẽ đẩy lưỡi vào giữa môi răng cô, cuốn lấy đầu lưỡi cô, không cho cô cơ hội nói thêm lời nào.

Kỹ thuật hôn vào lúc này chẳng còn quan trọng nữa, Heveto giống như một con thú hoang chưa tiến hóa, tóm lấy cô rồi cắn xé không nương tay.

Châu Chi Mai đã nhìn thấu, anh rõ ràng không hề muốn cô dễ chịu. Vậy thì cô càng không cần khách khí. Cô tìm đúng cơ hội, lại hung hăng cắn mạnh vào môi dưới của anh.

Con chó dữ cuối cùng cũng chịu nhả ra vì đau.

Nhưng điều khiến Châu Chi Mai bất ngờ là Heveto lại không hề tức giận, ngược lại còn đưa tay nhẹ nhàng lau đi chút nước đọng nơi khóe môi cô, trông vô cùng chu đáo.

Lần đầu tiên, Châu Chi Mai có thể từ trên cao nhìn xuống Heveto như thế này. Đứng trên giường, cuối cùng cô cũng cao hơn anh một cái đầu.

Heveto mạnh mẽ giữ chặt eo cô bằng một cánh tay, hơi ngẩng mặt lên.

Ánh mắt cả hai chạm nhau.

Mực đậm va chạm với lam trong.

Khoan đã, góc độ này lại càng khiến Heveto trông đẹp hơn sao?

Châu Chi Mai cảm thấy điều này thật vô lý, cô đâu phải kẻ mê trai, nhưng mỗi lần nhìn khuôn mặt này của Heveto, cô đều thấy Nữ Oa nương nương dường như có chút thiên vị.

Nếu Heveto chịu bước chân vào giới giải trí, chỉ riêng khuôn mặt này cũng đủ để anh đạt được thành tựu không nhỏ. Không chỉ có gương mặt xuất chúng, dáng người anh cũng vô cùng hoàn hảo. Nếu không vào showbiz, thì sàn diễn thời trang cũng là một lựa chọn không tồi. Gần đây có không ít người mẫu từ T

-stage ký được hợp đồng quảng cáo xa xỉ hàng đầu, kiếm được bộn tiền.

Nhưng Heveto vốn dĩ đã là tư bản, mấy đồng lẻ ấy chẳng đáng để anh bận tâm.

Châu Chi Mai cố gắng vùng vẫy, nhưng sức cô đâu thể chống lại Heveto, nên cô tiếp tục nổi loạn, giơ nắm đấm đấm vào vai anh. Nhưng với Heveto, mấy cú đấm yếu xìu này còn chẳng bằng mát

-xa, cuối cùng cô lại tự làm đau tay mình.

"Đủ rồi, Bonnie." Heveto trầm giọng, từ góc nhìn của Châu Chi Mai, sự kiên nhẫn của anh gần như cạn kiệt.

"Em hiểu rồi, bây giờ anh đã chán em rồi đúng không?" Châu Chi Mai lập tức bình tĩnh lại, đẩy anh ra. "Vừa hay, em cũng hoàn toàn thất vọng về anh. Anh đi đi."

Đúng là một chú cáo nhỏ xảo quyệt vô cùng, đôi mắt phượng yêu kiều lúc này cụp xuống, trong mắt như vương chút sắc đỏ, dưới ánh sáng mờ nhạt, con ngươi đen sâu thẳm dường như ánh lên chút sáng mông lung. Môi cô mím chặt, trông vô cùng tủi thân.

Cánh tay Heveto siết quanh eo cô như một vòng sắt, chỉ cần dùng thêm chút sức thôi là có thể làm cô nghẹt thở.

Khoảng cách rất gần, anh bá đạo giữ lấy sau đầu cô, ép cô chạm trán với mình, khiến hơi thở của anh bao trùm lấy cô không sót một khe hở.

"Em đang giận dỗi với tôi sao?" Heveto nghiến răng hỏi.

Châu Chi Mai quay đầu sang một bên, giọng điệu châm chọc: "Không dám."

Heveto giữ lấy mặt cô, ép cô quay lại đối diện với mình: "Em có gì mà không dám? Em bây giờ đúng là gan to bằng trời rồi."

Châu Chi Mai tiếp tục phá nát cái bình vỡ: "Thế giờ anh định làm gì? Nổ súng bắn chết em à?"

Sắc mặt Heveto lại trầm xuống một phần: "Bonnie, tôi cho phép em giận dỗi, nhưng đừng có vô lý như vậy."

"Gì cơ? Anh thực sự nghĩ em đang vô lý?"

Được thôi, đúng là thế thật.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!