Chương 5: (Vô Đề)

Bà nội có thói quen ngủ trưa sau giờ cơm, còn dì Trần được cô mướn đến chăm sóc cho bà cũng đang lim dim. Căn nhà trở nên yên tĩnh hẳn, Sở Tích quay về phòng mình, mặc dù cô ít về đây, nhưng phòng của cô luôn được quét dọn sạch sẽ.

Sở Tích kiểm tra số dư của tất cả tài khoản do mình đứng tên.

Mặc dù hai năm nay, những bộ phim kia đều do Cố Minh Cảnh đầu tư, nhưng cơ bản cô vẫn được nhận thù lao, dần dần cũng để dành được không ít tiền.

Bây giờ có rất nhiều viện dưỡng lão, số tiền này đủ để bà nội an hưởng tuổi già sau khi cô chết.

Nhưng Sở Tích cảm thấy không an tâm với số tiền này, nói là thù lao cô kiếm được nhờ đóng phim, chi bằng nói là tiền kiếm được nhờ làm tình nhân của Cố Minh Cảnh. Cô chỉ mới làm tình nhân của Cố Minh Cảnh được hai năm đã bị báo ứng sắp chết, thế thì số tiền kiếm được nhờ làm tình nhân cũng không sạch sẽ gì.

Sở Tích rầu rĩ nhìn mấy tấm thẻ ngân hàng, cuối cùng, cô dứt khoát cất hết thẻ vào ngăn kéo, cô quyết định trừ phi tình huống bất đắc dĩ nếu không sẽ không đụng đến nó.

Đây là tiền kiếm được nhờ làm tình nhân, là tiền bất hợp pháp, cũng không sạch sẽ.

Không cần tiền của Cố Minh Cảnh, thế thì cô đi đâu để kiếm tiền đây.

Ngay cả tài khoản ảo Cố Minh Cảnh cũng không để lại cho cô, đương nhiên anh cũng sẽ tạm dừng tất cả tài nguyên của cô. Vốn dĩ tháng sau phim mới của cô sẽ được khai máy, bây giờ nghĩ lại chắc cũng sẽ tự động chấm dứt mà thôi. Sở Tích nghĩ tới nghĩ lui, bèn gọi điện thoại cho một người.

Phó Bạch là trợ lý mà công ty cũ sắp xếp cho cô khi vừa debut, lúc ấy hai người rất hợp tính nhau, sau đó Sở Tích ký hợp đồng với Cố Minh Cảnh nhưng vẫn duy trì liên hệ, khá là thân nhau. Sở Tích biết anh ta đã nghỉ làm trợ lý chuyển sang mở phòng làm việc, làm người đại diện.

Lâu rồi không nói chuyện với nhau, nghe âm thanh kết nối cuộc gọi, cô bỗng cảm thấy hồi hộp.

Sau khi chuông reo ba tiếng thì điện thoại đã được kết nối, "Sở Tích? Là em hả?"

Tay cầm điện thoại của Sở Tích siết chặt lại, "Là em đây."

Nghe Sở Tích trả lời, Phó Bạch kinh ngạc, "Xảy ra chuyện gì thế?! Sao em lại bị tung tin đồn kia, Cố Minh Cảnh đâu? Mấy bình luận đáp trả anti

-fan đó đều là do Diêu Ngọc làm hả, bộ cô ta điên rồi sao!!"

Sở Tích biết Phó Bạch đang nói đến chuyện ông bác bị lầm là đại gia bao nuôi cô, rồi chuyện cô trả lời bình luận của anti

-fan, cô hít sâu một hơi, "Phó Bạch, hợp đồng của em và Cố Minh Cảnh đến hạn rồi."

"Anh có phim hay chương trình giải trí nào không, giúp em với, em đang rất cần tiền."

Hai người trò chuyện đôi câu, Sở Tích không nói chuyện mình chỉ còn sống sáu tháng nữa, chỉ nói sau khi hợp đồng giữa cô và Cố Minh Cảnh kết thúc đã chia tay nhau, bây giờ cô là người tự do, muốn mời anh làm người đại diện, nhận lịch trình làm việc, không có yêu cầu gì khác, chỉ cần đứng đắn, thù lao khá là được.

Phó Bạch nghe xong có hơi khó xử, "Không phải anh không muốn giúp em, nhưng mà em cũng biết phòng làm việc của bọn anh chỉ mới được thành lập, làm gì có tài nguyên nào tốt, em... chỉ sợ em ngứa mắt thôi." Trong tay Cố Minh Cảnh đều là những bộ phim có đầu tư lớn, chương trình giải trí nổi tiếng, làm sao có thể để ý đến vài ba tài nguyên nằm rìa showbiz của phòng làm việc bé nhỏ của bọn họ chứ.

Sở Tích vội nói, "Không sao đâu anh, quảng cáo cần cẩu hay đồ ăn cho heo em đều nhận hết, em năn nỉ anh đó."

Nghe bốn chữ "đồ ăn cho heo", Phó Bạch bật cười, sau đó lại thở dài, "Được rồi, phòng làm việc của anh đang muốn ký hợp đồng với người mới. Mà em đang nổi nên chắc chắn sẽ mạnh hơn so với những người vô danh. Anh sẽ để ý giúp em, thù lao thì cứ dựa trên hợp đồng mà chia."

"Cám ơn anh Phó Bạch!" Sở Tích vui vẻ cúp điện thoại.

Buổi sáng sau khi đáp trả anti

-fan xong thì cô không dám nhìn phản ứng của cư dân mạng nữa, bây giờ nói chuyện với Phó Bạch xong, cô ngẫm nghĩ rồi mở Weibo lên.

"Đại gia của Sở Tích" vẫn chễm chệ trên vị trí số một hot search.

Sở Tích cảm thấy thật buồn cười, lúc trước cô toàn dùng tiền để mua hot search, nhưng ngày đầu tiên rời khỏi Cố Minh Cảnh lại có thể lên hot search bằng thực lực bản thân. Cô đăng Weibo thanh minh lại bị coi là giấu đầu hở đuôi, cô đáp trả lại anti

-fan thì lại bị nói là thẹn quá hóa giận. Nhưng sao mấy người đó không chịu nghĩ lại, nếu ông bác kia là đại gia của cô thì sao có thể để tin tức này nằm trên hot search lâu như thế, đã sớm bị gỡ xuống rồi.

Thử nhìn đại gia chân chính Cố Minh Cảnh của người ta đi, trong suốt hai năm có để mình lộ ra một sợi tóc nào chưa?

Bài thanh minh hồi sáng có hơi qua loa, Sở Tích tự giam mình trong phòng, bắt đầu nghiêm túc nghiên cứu bản nháp thông báo đính chính.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!