Chương 27: (Vô Đề)

Bầu không khí trên núi rất trong lành, trong gió luôn thoang thoảng mùi hương của cây cỏ, về chiều ve lại râm rang kêu, xa xa có vài tiếng chó sủa truyền đến, càng làm nổi bật sự yên tĩnh xung quanh.

Nhưng sự yên tĩnh này lại bị đánh vỡ bởi tiếng động cơ ầm ầm càng lúc càng đến gần, sau đó một giọng nữ máy móc nhưng rõ ràng:

"Đang lùi xe, xin chú ý, đang lùi xe, xin chú ý..."

Trong sân nhỏ của nông trang đang quay chương trình "Nhà Nhỏ Của Chúng Ta", Sở Tích vừa quay đầu nhìn phía sau, vừa cầm tay lái, cô đạp phanh, chiếc xe ba bánh đuôi dài chở đầy bắp và MC của chương trình ngay ngắn dừng trong viện.

Tiêu Hưng Ninh mặc áo khoác luôn ngồi yên phía sau xe bị cú đỗ xe này quăng từ bên trái sang bên phải, đến khi hết chóng mặt, lấy lại tinh thần thì Sở Tích đã dừng xe hẳn.

Tiêu Hưng Ninh nhảy xuống xe, nhịn nãy giờ mới nói với Sở Tích, "Em lái xe... cũng khá đấy nhỉ."

Sở Tích cười, "Hi hi, cám ơn anh."

Về phần tổ chương trình và biên đạo đang ngồi chờ ở nông trang, lúc nhìn Sở Tích lái xe bánh chở Tiêu Hưng Ninh quay về, mọi người đều trầm mặc.

Là do bọn họ quá chủ quan.

Tính tới tính lui, nhưng không tính ra nữ nghệ sĩ yểu điệu trong giới lại có thể lái xe ba bánh như lái xe đua F1.

Nhất là cú đỗ xe kia, vừa nhanh lại vừa chuẩn, nếu không có kỹ thuật sẽ không thể lái được như thế.

Loại chương trình này đều có kịch bản cả, tổ chương trình cố ý sắp xếp Sở Tích và MC nhỏ tuổi nhất là Tiêu Hưng Ninh đi ra ruộng chuyển bắp về đây. Ban đầu là muốn quay cảnh bán mặt cho đất bán lưng cho trời, cần cù vất vả của hai người, thế mới để cho Sở Tích nhớ đến quá khứ đau lòng của mình, rồi thổ lộ trước máy quay một phen, tốt nhất là kể lúc trước mình bỏ học đi làm kiếm tiền nuôi gia đình ra sao, khâu hậu kỳ sẽ biên tập lại và chèn thêm âm nhạc phù hợp vào, phải nói là vô cùng hoàn mỹ.

Mọi tính toán của biên đạo đã thất bại khi Sở Tích nhìn thấy một ông cụ lái chiếc xe ba bánh chạy ngang qua, sau đó cô đã mượn được chiếc xe thành công.

Tiêu Hưng Ninh không biết chạy, đương nhiên Sở Tích sẽ phải ngồi vào ghế lái.

Đổng Vi và một MC khác là thầy Trình cũng đã mua thịt từ chợ dưới thị trấn trở về, Đồng Vi sau khi nhìn thấy cả một sân bắp rất là vui vẻ, anh ta hỏi Tiêu Hưng Ninh, "Tiểu Tiêu, cậu chở về hả?"

Tiêu Hưng Ninh yếu ớt chỉ Sở Tích đang bổ củi đằng kia: "Sở Tích chở về bằng xe ba bánh đó."

Hai người quay sang nhìn, Sở Tích đang giơ cao lưỡi rìu, vung xuống một khúc gỗ không nhỏ.

Một nhát chém xuống, khúc củi bị cô chặt thành mấy khúc.

Hai người lại nhìn sang đống củi chất như núi đã được cô chẻ xong ở một bên.

"..."

Từ khi quay chương trình đến nay, lần đầu tiên bọn họ thấy có một nữ khách mời làm được việc như thế.

Cơm tối vẫn do thầy Trình xuống bếp như cũ, những người còn lại chỉ giúp một tay. Sở Tích và Tiêu Hưng Ninh ngồi trong sân cùng nhau rửa rau, xắt thịt, Đổng Vi và thầy Trình nhìn hai người trẻ tuổi này rồi cười.

Đổng Vi đến lấy đồ ăn đã được Sở Tích rửa sạch, cười hỏi, "Sở Tích à, bận cả ngày rồi, không mệt hả?"

Sở Tích cười, "So với lần huấn luyện ở căn cứ khi tham gia "Trái Tim Dũng Cảm" thì nhẹ nhàng hơn nhiều. Bây giờ hễ mà nhớ đến đại đội trưởng là em liền thấy sợ."

Đổng Vi, "Hôm nay em đến đã làm hết việc của Tiêu Hưng Ninh rồi, em xem thằng nhóc đó cười đến vui vẻ chưa kìa. Đúng rồi, sao em biết chạy xe ba bánh thế?"

Sở Tích vừa lặt đậu que vừa đáp, "Lúc trước em từng đi chở nước, là cái thùng nước cỡ lớn do công ty sản xuất á, em chở đầy một xe ba bánh, đi giao cho từng nhà." Cô kể lại một cách thật thà, không hề có ý than khổ.

"A~" Tiêu Hưng Ninh đứng bên cạnh đang nghe nói chuyện thì gật đầu giống như bừng tỉnh, anh ta và Sở Tích trạc tuổi nhau.

Mọi người đều biết đó nhất định là khoảng thời gian Sở Tích nghỉ học đi làm, nghe cô bình tĩnh kể lại, mọi người đều im lặng.

Thầy Trình đang xào rau nghe xong thì ngẩng đầu lên, "Không sao cả, sau này sẽ tốt lên thôi."

Sở Tích nghe thấy hai chữ "sau này" từ miệng thầy Trình, cô cúi đầu, im lặng nhặt rau.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!