Sáng sớm ngày hôm sau, khi trời vẫn còn chưa sáng, các chiến sĩ tham gia tập huấn ngày hôm nay đã chuẩn bị hành trang tập hợp.
Lúc đầu, mỗi lần tập hợp, sáu khách mời đều lề mề, bây giờ tốc độ rời giường tập hợp lại cực nhanh, thậm chí bọn họ có mặt tại vị trí tập hợp trước cả thời gian quy định. Ống kính lướt qua, chắc hẳn sáu người rất chờ mong với buổi thực chiến ngày hôm nay, đặc biệt là Sở Tích, gương mặt mộc dưới ống kính HD như kính chiếu yêu, làn da trắng nổi bật trong đám người, so với khi trang điểm chỉ có một điều khác biệt, chính là xinh đẹp và vô cùng xinh đẹp.
Thời gian vẫn còn sớm, khán giả xem trực tiếp không nhiều. Rõ ràng mấy lần quay hình trước, Sở Tích cũng để mặt mộc, nhưng bây giờ cô xuất hiện trước ống kính, mọi người vẫn không nhịn được mà ghen tỵ.
[Mặt mộc đỉnh thật đấy.]
[Sở Tích thế này trông trẻ ghê, bảo vị thành niên tôi cũng tin ấy. Cười chảy nước mắt. jpg]
[Cầu Sở Tích ra sách bí quyết dưỡng da hu hu hu.]
[Mỹ phẩm dưỡng da của cô ấy bị tịch thu vào ngày đầu tiên rồi con đâu, nhìn da cô ấy là biết đẹp bẩm sinh rồi.]
...
Hiện trường, đại đội trưởng Vương nói rõ nhiệm vụ và quy tắc của buổi huấn luyện ngày hôm nay.
Nhiệm vụ hôm nay chính là giải cứu con tin, sẽ có người đảm nhận vai trò đặc biệt đóng vai phần tử khủng bố giam giữ con tin. Nơi giam giữ con tin đã xác định, là một nhà xưởng bị bỏ hoang trên núi, sáu khách mời và các chiến sĩ tham gia buổi huấn luyện hôm nay sẽ cùng nhau chấp hành nhiệm vụ chống khủng bố, giải cứu con tin. Trong lúc chiến đấu, ai bị phần tử khủng bố giết sẽ bị loại, những người trụ đến cuối cùng sẽ dựa vào điểm số thực hiện nhiệm vụ, chọn ra những chiến sĩ ưu tú nhất.
Phần tử khủng bố sẽ được trang bị súng ống, ẩn nấp trong các lùm cây trong rừng, các trạm canh gác của quân địch dọc đường lên núi có khá nhiều khu vực được chôn mìn. Cuộc dã chiến khảo nghiệm năng lực tác chiến và khả năng phối hợp của các chiến sĩ.
Trong sáu vị khách mời sẽ tìm ra một người đóng vai con tin.
Con tin, đúng với nghĩa đen, chính là bị trói lại ở một chỗ, chờ phe mình tìm cách cứu viện.
Nhưng không phải con tin không có không gian để phát huy, trong lúc bị giam giữ có thể chiến đấu với kẻ địch, nghĩ cách trốn thoát.
Mặc dù đại đội trưởng Vương luôn nhấn mạnh rằng con tin cũng là một nhiệm vụ diễn tập rất tốt, nhưng chẳng ai muốn đóng vai một người bị trói từ đầu đến cuối. Tổ chương trình cũng biết sẽ không có khách mời nào xung phong đóng vai con tin, thế là bọn họ dùng cách công bằng nhất, công khai nhất, chính là rút thăm.
Đến phần rút thăm, màn hình lại bắt đầu hiện lên bình luận.
[Hôm nay Sở Tích lại bị chọn hả?]
[Kẻ được chọn Sở Tích sắp sửa lên sàn rồi.]
[Đừng nói rút trúng Sở Tích nha, xem chương trình này bao lâu nay, mỗi lần gặp xui đều là cô ấy.]
Sở Tích rút thăm, kề cà không dám mở ra nhìn.
Cô không muốn làm con tin đâu! Cô muốn được cùng mọi người chiến đấu đánh kẻ xấu cơ!
Cô không dám mở thăm, mấy khách mời nam đã bắt đầu xem lá thăm của mình.
"Tôi là quân cứu viện." Vu Nhất Nguyên là người đầu tiên vui vẻ.
"Tôi cũng là quân cứu viện." Triệu Mẫn Thông mở thăm của mình ra.
Mấy khách mời nam còn lại cũng đọc lá thăm của mình, không ai làm con tin cả. Cuối cùng chỉ còn lại Sở Tích và Nghiêm Chuẩn vẫn chưa công bố lá thăm của mình, con tin xui xẻo trong trận thực chiến lần này sẽ nằm trong tay một trong hai người kia.
Trái tim Sở Tích như muốn nhảy ra khỏi cổ họng, căng thẳng nhìn Nghiêm Chuẩn bên cạnh.
Nghiêm Chuẩn thoải mái mở lá thăm của mình ra, nhìn dòng chữ bên trên, bình tĩnh nói, "Tôi là quân cứu viện."
Nghiêm Chuẩn cũng là quân cứu viện, nếu vậy thì con tin nhọ nồi kia...
Cả người Sở Tích run lên, bờ môi trắng bệch, cô vẫn chưa từ bỏ ý định, chậm rãi mở lá thăm luôn bị mình nắm chặt kia.
Hai chữ "con tin" to đùng xuất hiện trong tầm mắt của cô.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!