10.
Trên mặt Lục Ngôn Hòa bắt đầu có da có thịt.
Hắn cũng thích ra khỏi sân đi lại vận động.
Ban đầu ta theo cùng mấy lần, nhưng chẳng bao lâu, Lục Ngôn Hòa liền không cho ta đi theo nữa.
"Ngươi không lo g.i.ế. c heo kiếm tiền à?"
Hắn trừng mắt nhìn ta:
"Tiền thuốc chữa chân đắt đỏ lắm! Ta đã nói, đợi về kinh thành sẽ bảo hộ ngươi. Nhưng trước đó, ngươi phải bảo hộ ta!"
Không ngờ một tiểu công tử từng vung tay ném bạc không chớp mắt, giờ lại biết tính toán từng đồng từng hào.
Thôi thì, ta đành nhờ bọn trẻ trong làng đi theo trông hắn.
Nào ngờ, hôm sau liền xảy ra chuyện.
Khi ta đến nơi, Lục Ngôn Hòa ngồi bệt giữa vũng bùn, toàn thân lấm lem bẩn thỉu.
Vốn là người ưa sạch sẽ, vậy mà lúc này hắn chẳng màng chỉnh trang, chỉ cúi đầu nhặt lấy hòn đá dưới đất, định ném về phía người đối diện.
Nhưng bị mấy người xung quanh giữ lại.
Gã đàn ông kia vẫn chưa hả giận, phun một ngụm nước bọt xuống đất, cười khẩy:
"Ta nói sai chắc? Nương tử của ngươi chính là tai tinh! Một nữ nhân lấy nghề g.i.ế. c heo làm kế sinh nhai, trên người toàn sát khí, không khắc c.h.ế. t phụ mẫu thì cũng đến lượt khắc cả làng! Heo nhà ta tám phần là bị nàng ta khắc chết!"
"Nàng ta bán được nhiều thịt hơn ta thì đã sao? Không chừng dùng thủ đoạn hèn hạ nào đó—A!"
Hòn đá trong tay Lục Ngôn Hòa bay thẳng vào miệng gã kia.
Hắn trầm giọng, từng chữ rõ ràng lạnh buốt:
"Ngươi nói thêm một câu nữa, ta liền g.i.ế. c ngươi."
Sát khí trong mắt hắn không hề che giấu.
Một kẻ tay chân tàn phế, vậy mà trong khoảnh khắc ấy lại khiến mọi người xung quanh đều sợ hãi, không dám hé răng nửa lời.
Ta lần đầu tiên thấy Lục Ngôn Hòa tức giận đến vậy, không khỏi có chút kinh ngạc.
Thực ra những lời ấy ta đã nghe quen tai từ nhỏ.
Chỉ vì Lục Ngôn Hòa có học vấn, có bản lĩnh, người trong làng mới nể sợ mà không dám nói trắng ra.
Không rõ lần này vì sao lại để hắn nghe thấy.
Chiếc xe lăn lật nghiêng dưới đất.
Ta lặng lẽ bước tới, dựng lại.
Kẻ vừa rồi còn muốn liều mạng giờ đây lại lập tức trở nên đáng thương, mắt ngập vẻ lo lắng:
"Giang Chiêu, ngươi đừng tin lời bọn họ nói bậy!"
Ta khẽ gật đầu, cúi người bế hắn đặt lên xe.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!