Chương 47: (Vô Đề)

Nghe có người mang đồ ăn đến, mọi người đều rất vui.

Chủ nhiệm Kiều lững thững đi tới: "Tiểu An còn mang điểm tâm cho chúng tôi, khách sáo quá."

"Chủ nhiệm Kiều, cháu đến để cảm ơn mọi người ạ." An Noãn đặt điểm tâm lên bàn: "Hai ngày nay ở phòng pháp y cháu thu hoạch được rất nhiều, những kiến thức này không học được trên sách vở. Sau này nếu có cơ hội, mọi người cứ gọi cháu đến giúp ạ."

"Được, được." Chủ nhiệm Kiều rất vui.

Mấy kỹ thuật viên trong phòng pháp y đều rất vui.

Có người tự nguyện giúp đỡ, lại còn mang đồ ăn đến, ai mà không vui chứ.

An Noãn mở hộp điểm tâm chia cho mọi người, kỹ thuật viên Tiểu Phương nhìn thấy.

"Ối, Tiểu An, đây là điểm tâm của Lục Liễu Cư à."

"Đúng thế, sao vậy?"

"Vẫn còn nóng hổi, sáng nay cô đến Lục Liễu Cư ăn sáng à? Đó là quán trăm năm tuổi đấy, chắc đông người lắm nhỉ, xếp hàng không dễ đâu. Lần trước tôi đi xếp hàng hơn một tiếng, suýt nữa thì muộn làm."

Lục Liễu Cư đắt khách thế sao?

An Noãn lần đầu đến nên cũng không rõ tình hình, nghĩ một lát rồi nói: "Hình như cũng đông người, nhưng A Tuấn có bạn quen, kiếm cho chúng tôi chỗ ngồi."

Đổng Tử Oanh lập tức nhìn sang.

Chủ nhiệm Kiều tuy lớn tuổi nhưng tính tò mò không hề ít.

"Cháu nói… là đội trưởng Sở à?"

"Vâng ạ."

Tiểu Phương lập tức phá lên cười: "Tiểu An, hôm qua còn nghe cô gọi đội trưởng Sở, hôm nay đã gọi là A Tuấn, chuyện gì thế này, có tình hình gì à?"

"Không phải, thực ra chúng tôi…" An Noãn mím môi, cười nói: "Tôi và đội trưởng Sở đang tìm hiểu nhau."

Mọi người đều kinh ngạc.

"Cháu và đội trưởng Sở tìm hiểu nhau à?" Chủ nhiệm Kiều kinh ngạc: "Nhanh thế?"

Nói xong ông cảm thấy câu này có thể gây hiểu lầm, bèn nói thêm: "Ý của chú là, đội trưởng Sở rất tốt, chàng trai trẻ vừa đẹp trai, lại có năng lực."

An Noãn giải thích: "Tụi cháu vốn có hôn ước, ông nội cháu và ông cụ Trạch đã định cho tụi cháu từ bé. Theo ý của ông, muốn tụi cháu kết hôn ngay thì tốt, nhưng tụi cháu quen nhau chưa lâu nên mới muốn tìm hiểu nhau một thời gian trước."

Lời giải thích này mọi người đều hiểu.

Vốn có người còn chút suy nghĩ, giờ cũng thấy hợp tình hợp lý.

Hôn ước ở thời đại này là chuyện có thể khiến người ta tâm phục khẩu phục nhất.

Nước tẩy trang

Danh chính ngôn thuận.

Hôn phu hôn thê và vợ chồng cũng như nhau, đều có chủ quyền với đối phương. Đây là mối quan hệ còn hơn cả bạn trai bạn gái.

Trong phòng pháp y lập tức tràn ngập không khí hóng hớt và vui vẻ.

Đang nói chuyện thì cô gái ở phòng xét nghiệm bên cạnh qua chơi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!